21.12.2021 – THỨ BA TUẦN IV MÙA VỌNG
Lc 1,39-45
“Em thật có phúc, vì đã tin…” (Lc 1,45)
CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG:
Khi đội quân của A-ram đe dọa tấn công Giêrusalem, kinh thành của vương quốc Giu-đa, vua A-khát – con cháu vua Đa-vít, đang cai trị nước Giu-đa lúc đó lo sợ, cầu cứu vua Át-sua. Ngôn sứ Isaia nói với ông hãy tin tưởng cậy trông vào Chúa, vì Chúa đã hứa sẽ phù trợ dòng dõi Đa-vít. Nếu ông cần một dấu chỉ để củng cố lòng tin thì cứ xin bất cứ điều gì, Chúa sẽ làm cho. Nhưng vua A-khát trả lời: “Tôi sẽ không xin, tôi không dám thử thách Đức Chúa.” Thực ra, ông ta không tin vào sự trợ giúp của Chúa mà chỉ muốn cậy vào sự giúp đỡ của đồng minh Át-sua. Chính vì thế, ông phải chuốc lấy sự thất bại, và Đức Chúa đã chuẩn bị một kế hoạch khác để thực hiện lời hứa với nhà Đa-vít, khi cho một dấu chỉ về “người thiếu nữ mang thai, sinh hạ con trai, và đặt tên là Em-ma-nu-en.” Lời hứa ấy được thực hiện trọn vẹn nơi Đấng Cứu Thế mang dòng dõi Đa-vít, sẽ được sinh ra nhờ Đức Trinh Nữ Maria sau này.[1]
Trái với thái độ không tin của vua A-khát, khi nghe sứ thần loan báo Thiên Chúa thực hiện kế hoạch cứu độ của Người và Mẹ được mời cộng tác vào kế hoạch ấy, Đức Maria đã tin và sẵn sàng xin vâng, để Thiên Chúa tùy ý sử dụng con người và cuộc đời của mình. Mẹ tin rằng Chúa đã đến với Dân của Người và với chính Mẹ, và vì thế, Mẹ vui mừng quá đỗi. Niềm vui ấy cần phải có người để chia sẻ, nhưng nào ai hiểu nổi? Chỉ có người chị họ già nua cả đời hiếm muộn vừa được Chúa đoái thương, đang chuẩn bị sinh con đầu lòng khi tuổi đà xế bóng. Chắc chắn chị sẽ hiểu được và cùng vui mừng cảm tạ Chúa với Mẹ. Thế là Mẹ vội vã lên đường đến thăm, đồng thời ở lại giúp đỡ bà và chuẩn bị đón Gioan Tẩy Giả chào đời.
Tới nơi, Mẹ vừa cất lời chào thì bà chị họ đã hiểu được tất cả bí mật mầu nhiệm nơi Mẹ, nhờ tác động của Thánh Thần. Bà mừng rỡ đến nỗi không làm chủ được tiếng nói của mình, mà phải “kêu lớn tiếng” để diễn tả niềm vui, và chúc tụng vinh dự của Đức Maria. Tuy nhiên, cũng nhờ Thánh Thần, bà thấy được lý do mà Mẹ được chúc phúc là vì lòng tin: “Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em” (c.45). Điều quan trọng không phải là làm mẹ Chúa Giêsu về thể lý, nhưng là biết tin tưởng, lằng nghe và thực hành ý Thiên Chúa. Đó cũng là điều Chúa Giêsu sẽ nêu lên để tuyên dương Mẹ sau này.[2]
Mẹ Maria có phúc, vì đã tin vào Lời Chúa. Nếu chúng ta tin, chúng ta cũng là người có phúc. Tin vào Lời Chúa quả không dễ. Cũng như vua A-khát, chúng ta dễ cậy dựa vào sức mạnh của tiền bạc, địa vị, sự quen biết người này người nọ, hoặc dựa vào kiến thức, kinh nghiệm của bản thân…
Thực tế cơn đại dịch đang chứng minh cho chúng ta thấy: tất cả mọi thứ mà chúng ta cậy dựa đó đều không cứu nổi con người khỏi cái chết. Biết bao người giàu có, tài giỏi…đã ra đi trong cơn đại dịch này. Tuy nhiên, cũng không ít những người tin tưởng, trông cậy vào Chúa đã được cứu thoát và phục hồi sức khoẻ dù đã chạm ngưỡng cửa tử thần.
Đó mới chỉ là sức sống bình thường của thân xác. Nhưng sức sống đời đời của linh hồn còn quan trọng hơn. Chúng ta không thể mua được sự sống đời đời nếu không tin vào Thiên Chúa, không sống theo Lời Chúa dạy. Tin như Mẹ đã tin, sống như Mẹ đã sống, chúng ta cũng sẽ được hưởng phúc như Mẹ.
SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ:
Noi gương Mẹ, tôi xác tín vào Lời Chúa dạy và sống theo khuôn mẫu Chúa Giêsu, Ngôi Lời Thiên Chúa đã sống: bác ái, tha thứ, yêu thương không ngừng.
CẦU NGUYỆN VỚI MẸ:
Lạy Mẹ Maria, xin cho con mỗi ngày một xác tín hơn vào Lời Chúa, sống theo Lời Chúa, để được Chúa chúc phúc. Xin giúp con cũng biết chia sẻ hạnh phúc cho người khác qua sự hiện diện, cử chỉ cảm thông, qua hành động và lời nói đầy yêu thương của con. Amen
Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên Tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.
(Đọc toàn bài Phúc Âm: https://www.facebook.com/maddala.maria.9/posts/1005948220268359)
[1] X. Is 7,1-15
[2] X. Lc 11,27-28