30.6.2022 – THỨ NĂM TUẦN XIII THƯỜNG NIÊN
Mt 9,1-8
“Này con, cứ yên tâm, tội con được tha rồi” (Mt 9,2)
CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG:
Thời Chúa Giêsu, có lẽ chưa có bệnh viện, lại càng không có xe cứu thương, xe lăn, xe đẩy bệnh nhân như hiện nay. Việc đưa bệnh nhân đến với thầy thuốc thật khó khăn, nên chỉ những người giàu hoặc có chức quyền mới có thể mời thầy thuốc đến nhà. Còn người nghèo thì thường để bệnh nhân nằm trên cáng và khiêng đến nhà thầy thuốc. Có lẽ vì thế, những người thân của người bại liệt trong Tin Mừng hôm nay nghĩ rằng họ không thể hay không dám mời Chúa Giêsu đến nhà họ, nên họ đã khiêng anh đến với Chúa Giêsu.
Vốn hay chạnh lòng thương những người nghèo khổ, nên khi thấy họ khiêng bệnh nhân đến, Chúa Giêsu đã xúc động sâu xa. Nhưng Người còn nhìn sâu hơn nữa: Người thấy được lòng tin và tình liên đới của họ dành cho nhau. Người biết họ chỉ mong cho bệnh nhân được chữa lành về thân xác để có thể đi lại và làm việc được như mọi người. Nhưng Người biết rõ bệnh nhân cần được chữa lành từ trong tâm hồn, vì đó là lý do khiến cho tình trạng bệnh tật của anh càng thêm nặng nề. Vì thế, Người nói với bệnh nhân: “Này con, cứ yên tâm, tội con được tha rồi!” (c.2)
Hơn cả sự mong đợi, bệnh nhân đã được nhiều hơn điều anh hằng ước ao. Nhưng chính anh tự biết những mặc cảm tội lỗi khiến cho bệnh tình thể lý thêm nặng nề. Chúa Giêsu đã hành động theo cách của Thiên Chúa: Người chấn chỉnh mặc cảm tội lỗi và tha tội trước khi chữa lành cho anh. Người đưa mắt nhìn, tăng thêm lòng tin và sức mạnh cho anh, để khi được chữa lành thân xác, anh có thể vác giường và ra đi như lời Người nói.
Mọi người chứng kiến đều mừng rỡ tôn vinh Thiên Chúa, nhưng hỡi ôi! có mấy kinh sư, bậc thầy trong dân, thì lại cho rằng Chúa Giêsu đã phạm thượng, vì con người thì không có quyền tha tội. Họ chỉ thấy Người không có địa vị, chức tước, bằng cấp thì đáng ra Người phải tìm đến học hỏi nơi họ. Còn họ, từng mong chờ một vị Thiên Chúa đến chuẩn y giáo lý của họ và nhìn nhận công lao của họ.[1] Đó chính là căn bệnh bại liệt tâm hồn, khiến họ không thể đến với Chúa Giêsu.
Chúa Giêsu chính là Thiên Chúa, chỉ Người mới có quyền chữa lành linh hồn lẫn thể xác của tất cả chúng ta. Đến với Chúa, Người sẽ chữa lành chúng ta trước hết từ bên trong, bằng ơn tha thứ để ta được bình an, bằng sự vực dậy lòng tin để ta có thể chỗi dậy trong một trạng thái hoàn toàn mới mẻ đúng theo ý Người. Ý thức những vấn đề nội tâm mà ta đang cần được Người chữa lành chính là ta đang tìm kiếm ánh mắt của Người. Chỉ khi gặp được ánh mắt của Thiên Chúa, ta mới được tha tội thật.[2] Ta hãy mở lòng đón nhận ơn tha thứ của Chúa để được đổi mới linh hồn và chữa lành thân xác.
Lòng tin nơi Đức Maria là chiếc chìa khóa duy nhất mở cánh cửa ơn cứu độ. Mẹ luôn xác tín rằng: “Đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được.”[3] Nhờ Mẹ đã mở lòng ra với Thiên Chúa mà Ơn Cứu Độ là Chúa Giêsu đã được ban cho nhân loại. Mẹ đến thăm và giúp chị Êlisabeth những việc tay chân, nhưng điều đầu tiên bà Êlisabeth nhận được lại là niềm vui và bình an trong Thánh Thần. Cũng thế, qua Mẫu Ảnh Phép lạ, điều trước tiên Mẹ đem đến cho chúng ta là ơn cứu độ của Chúa: Mẹ đưa chúng ta đến với Chúa Giêsu, Con của Mẹ.
SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ:
Nhờ Mẹ Maria, tôi
- Xin Chúa Giêsu chữa lành những bệnh tật linh hồn và thể xác cho tôi.
- Thăm viếng, nâng đỡ, khích lệ, an ủi các bệnh nhân và những người có hoàn cảnh khó khăn.
CẦU NGUYỆN VỚI MẸ:
Lạy Mẹ Maria, xin Mẹ đưa con đến cùng Chúa, để Người chữa lành con khỏi mọi bệnh tật thân xác và tâm hồn, để con được đứng dậy mạnh mẽ vác lấy gánh nặng cuộc sống mà bước đi trong bình an.
Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.
(Đọc toàn bài Phúc Âm: https://urlzs.com/gWXpE)
[1] Lời Chúa cho mọi người, trang 1739, phần chú giải
[2] Lời Chúa cho mọi người, trang 1664, phần chú giải
[3] Lc 1,37