20.8.2023 – CHÚA NHẬT TUẦN XX THƯỜNG NIÊN – NĂM A
Mt 15,21-28
“Thầy chỉ được sai đến với những con chiên lạc của nhà Ít-ra-en mà thôi.” (Mt 15,24)
ĐỌC TOÀN BÀI PHÚC ÂM
CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG: Người phụ nữ đứng chờ từ đầu buổi phát quà. Khi số quà đã hết, chị bật khóc: “Cô ơi, tôi còn khổ hơn mấy người kia nữa!…” Chị vừa nói, vừa gạt nước mắt. Những người quen biết đều xác nhận hoàn cảnh của chị thật đáng thương, nhưng chị không thuộc về xã này, nên không có tên trong danh sách nhận quà. Không cầm lòng được, một người trong nhóm thiện nguyện ngửa mũ ra và tự bỏ tiền vào đó. Chiếc mũ được chuyền đi hết vòng. Cuối cùng, số tiền dành cho chị nhiều hơn giá trị một phần quà mọi người vừa nhận, khiến ai nấy đều vui mừng. Một cách nào đó, tôi thấy hoàn cảnh của người phụ nữ ấy khá giống với người phụ nữ Canaan trong Tin Mừng hôm nay: bà “không đủ điều kiện” để hưởng lòng thương xót của Chúa – nói theo ngôn ngữ hiện thời – chỉ vì bà là “dân ngoại”, không phải người Israel. Thực ra, Chúa Giêsu không kỳ thị chủng tộc, cũng không làm ngơ trước nỗi đau khổ của người phụ nữ này, nhưng vì Người tôn trọng kế hoạch từ ban đầu của Chúa Cha là cứu độ Dân Riêng trước, sau đó mới tới thời dành cho dân ngoại. Hơn nữa, Người vừa tranh luận với người Do Thái về sạch và dơ[1], họ vẫn coi dân ngoại là ô uế, bất xứng so với họ là Dân Riêng của Chúa. Bà dân ngoại này đã biết tìm đến Chúa để xin cứu giúp, Chúa muốn bà chứng tỏ lòng tin và sự khiêm nhường xứng đáng như lời ngôn sứ Isaia: “người ngoại bang nào gắn bó cùng Đức Chúa để phụng sự Người và yêu mến Thánh Danh, cùng trở nên tôi tớ của Chúa.”[2] Vì thế, Ngài im lặng không đáp một lời (c.23); các môn đệ muốn được yên thân, xin Chúa đuổi bà về thì Chúa đáp: “Thầy chỉ được sai đến với những con chiên lạc của nhà Israel mà thôi”. Không nản lòng, người mẹ đáng thương ấy lại đến sụp lạy và van xin: “Lạy Ngài, xin cứu giúp tôi.” Lần này, Chúa đáp lại bà ngay: “Không được lấy bánh dành cho con cái mà ném cho lũ chó con.” Quả thật, như bị tạt một “gáo nước lạnh”, lòng tin của bà bị thử thách đến cùng cực: Chúa Giêsu đã dùng chính ngôn ngữ của người Do Thái thời đó để nói về người dân ngoại. Với tất cả lòng khiêm tốn và tin tưởng, bà xem đó như cơ hội để bày tỏ sự chân thành của mình: “Thưa Ngài, đúng thế, nhưng lũ chó con cũng được ăn những mảnh vụn trên bàn chủ rơi xuống.” Rõ ràng, bà không dám xin “cái bánh”, nhưng chỉ xin “vụn bánh” thôi, và bà xác tín: bấy nhiêu cũng đủ cứu con gái của bà. Lòng tin mạnh mẽ và sự khiêm tốn đơn sơ của bà đã đủ để bà được kể vào số con cháu Abraham, cho dù không cùng huyết thống. Chúa đã khen bà và cho con gái bà được khỏi bệnh. Có những lúc chúng ta cầu nguyện tha thiết mà không thấy Chúa đáp lời, hoặc lời đáp của Chúa không như ta mong đợi, không phải vì Chúa không đoái hoài đến ta, nhưng vì Người chờ đợi nơi ta một lòng tin mạnh mẽ và thái độ khiêm tốn cần thiết, bởi lẽ không ai trong chúng ta “đủ điều kiện” để hưởng ơn cứu độ. Mẹ Maria vẫn nhớ lời của thiên sứ: “Đức Chúa ở cùng Bà” và “không có gì mà Chúa không làm được”, thế mà Người vẫn im lặng khi Mẹ gặp biết bao gian nan, thử thách. Không những thế, Mẹ còn phải chăm sóc cho Thiên Chúa-hài nhi bé bỏng…Mẹ vẫn khiêm tốn và kiên nhẫn lắng nghe, đi theo từng dấu chỉ và sự hướng dẫn của Chúa. Mẹ vẫn tin Con của Mẹ là Con Thiên Chúa, cả khi Người bị hành hạ và bị đóng đinh thập giá…Chúa đã ân thưởng lòng tin mạnh mẽ của Mẹ. SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ: Noi gương Mẹ, tôi xác tín rằng Chúa vẫn lắng nghe tôi mọi nơi mọi lúc, cho dù đôi khi Người “có vẻ” im lặng. CẦU NGUYỆN VỚI MẸ: Lạy Mẹ Maria, xin giúp con luôn vững tin, khiêm tốn lắng nghe và kiên trì chờ đợi giờ khắc của ân sủng, khi Chúa đáp lời con theo ý định đầy yêu thương của Chúa. Amen Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên tội, 🙟❖🙝 August the 20th 2023 TWENTIETH SUNDAY IN ORDINARY TIME – Year A Mt 15,21-28 CONTEMPLATE MARY LIVING THE GOOD NEWS A woman has stood from the beginning to wait for the gifts distribution, when the number of gifts ran out, she burst into tears: “Oh! I’ve suffered more than the others!”, she said while wiping her tears. Those who have been acquainted with this woman confirmed her really pitiful circumstances, but she didn’t belong to this commune, her name wasn’t hence on the getting gift list. One of the volunteers who couldn’t resist his / her feeling took off his / her hat in which some money was donated. This one has been passed around. At last, everyone was glad when the amount of money for her was much more than the value of a gift which each of them has just got. This woman’s circumstances is found in some ways quite similar to the Canaan woman in today’s Gospel: She “wasn’t qualified” for the Lord’s mercy enjoyment – in accordance with the current language – just because she was a “Gentile”, instead of an Israelite. As a matter of fact, Jesus was neither racist nor indifferent to this woman’s sufferings, but He respected the Father’s initial plan for saving His Private People first, and then the one for the Gentiles would come in the fullness of time. Furthermore, Jesus had just discussed the cleanliness and dirtiness with the Jews who still considered the Gentiles as unclean, unworthy, in comparison with them who had been God’s Private People (Mt 15,10-20). This Gentile woman was aware of looking for help from Jesus Who wanted her to demonstrate her faith, humility and worthiness, as prophet Isaiah’s word: “Foreigners have attached themselves to the Lord to serve Him, to love His Name and be His servants …” (First Reading, Is 56,6-7). Therefore, Jesus was silent and didn’t answer any word (s.23); the disciples who wanted not to be annoyed urged Him to expel her, then He answered: “I was sent only to the lost sheep of the House of Israel”. This poor mother who was undeterred came falling down to worship Jesus and begged: “Lord, help me” (s.25). This time, He answered her right away: “It is not fair to take the children’s food and throw it to the house-dogs” (s.26). It was indeed as if she “had been being poured down a dipper of water”, her faith was challenged in the extreme: Jesus used the very Jews’ language at that time to tell about the Gentiles. With all her humility and trust, this woman considered it as an opportunity to express her sincerity: “Ah yes, Sir, but even the house-dogs can eat the crumbs which fall from their master’s table” (s.27). It’s clear that this woman didn’t dare beg for “the bread”, but she only asked for “the crumbs”, and she believed that: These ones would be also enough for her daughter to be healed. This woman’s strong faith and simple humility were sufficient for her to be counted among Abraham’s descendants, though not by blood-relationship. Jesus commended this woman whose daughter was cured.. There are times when we’ve zealously prayed without realizing God’s answer, or His answer wasn’t the same as the one we’ve been expecting, the reason isn’t that God doesn’t deign to look at us, but because He expects from us a strong faith and a necessary humble attitude, since none of us “is qualified” for enjoying the saving grace. Mary still remembered the angel’s word: “The Lord is with you” (Lc 1,28) and “For with God, nothing will be impossible” (Lc 1 37), but God was not only still silent when Mary had faced uncountable difficulties and challenges, but She also had to take care of God’s little Son … Mary remained humble and patiently listened and She complied with each of God’s signals and instructions. She still believed that Her Son is God’s One, even when He was tortured and nailed to the cross … Her strong faith was rewarded by God. LIVE THE GOOD NEWS WITH MARY Imitating Mary, I firmly believe that God still listens to me anywhere and at any time, even though sometimes it “seems” that He’s silent. PRAY WITH MARY O Mary, help me at all times to firmly trust, humbly listen and patiently wait for the grace hour when God will answer me according to His intention which is full of love. Amen. O Mary conceived without sin [1] Mt 15,10-20 [2] X. Bài Đọc I, Is 56,6 ()
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.
“I was sent only to the lost sheep of the House of Israel” (Mt 15,24)
Pray for us who have recourse to You.