03.9.2023 – CHÚA NHẬT TUẦN XXII THƯỜNG NIÊN – NĂM A
Mt 16,21-27
“Ai liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm được mạng sống ấy.” (Mt 16,25)
CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG:
Trong bài Tin Mừng tuần trước, Phêrô đã tuyên xưng Đức Giêsu là “Con Thiên Chúa hằng sống”, thì ngay sau đó, Chúa Giêsu “bắt đầu tỏ cho các môn đệ biết: Người phải đi Giê-ru-sa-lem, phải chịu nhiều đau khổ… rồi bị giết chết, và ngày thứ ba sẽ trỗi dậy.” (c.21). Đau khổ vốn là hậu quả của tội lỗi. Chúa Giêsu phải chịu nhiều đau khổ, và bị các nhà lãnh đạo chối bỏ, cùng chịu chung số phận với những người công bố Sự Thật, để cứu chuộc toàn thể nhân loại.[1]
Tuy nhiên, Phêrô đã bị “sốc” khi nghe những hình khổ khủng khiếp và cái chết bi thảm của Thầy. Ông ngăn cản Thầy đừng đi vào con đường đó. Chúa Giêsu quở trách và cho ông biết rằng: suy tính của ông chỉ là suy tính của người phàm, và ông đã trở thành kẻ cám dỗ Người đi ngược lại kế hoạch của Chúa Cha. Phêrô chối từ thập giá, vì ông muốn tìm sự an toàn ở đời này. Nhưng Chúa Giêsu quả quyết: “ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm được mạng sống ấy” (c.25). Điều đó đòi hỏi một tình yêu dành cho Chúa Giêsu và Tin Mừng của Người lớn hơn tình yêu dành cho bản thân mình.
Sự thành công không trải qua đau khổ chỉ là ảo tưởng. Trong Bài Đọc I, Giêrêmia “bị” Chúa gọi đi làm ngôn sứ để “la lớn, loan báo sự hung bạo và điêu tàn” khiến cho người ta ghét, sỉ nhục và bách hại ông. Thế rồi, ông trở về tâm sự với Chúa, hờn giận và trách móc, vì “Lời Chúa làm cớ cho tôi bị nhục nhã và bị chế nhạo suốt ngày.” Ông muốn “nghỉ chơi” với Chúa, nhưng tình yêu dành cho Chúa nung đốt ông tận xương tủy đến nỗi không sao chịu được.[2] Ông đã hy sinh sự yên ổn của bản thân để chu toàn sứ mạng Chúa trao phó.
Trong Bài Đọc II, thánh Phaolô mời gọi chúng ta đi theo Chúa, yêu mến và phụng thờ Thiên Chúa không chỉ ngoài môi miệng, cũng không thỏa mãn vì đã dâng những của lễ trên bàn thờ, nhưng tình yêu và “của lễ sống động và thánh thiện, đẹp lòng Thiên Chúa” nhất là chính thân mình chúng ta.[3] Vì yêu mến Chúa, chúng ta chấp nhận những khó khăn của việc từ bỏ ý riêng, canh tân lòng trí và chừa bỏ tội lỗi, sửa đổi những thói quen xấu… Đấng Đáng Kính Hồng Y Nguyễn Văn Thuận đã nói rằng: “Bỏ tất cả mà chưa bỏ mình thì con chưa bỏ gì cả, vì chính mình con sẽ dần dần quơ góp lại những gì con bỏ trước.”[4]
Từ bỏ chính mình trước hết là từ bỏ lối suy tính theo sự lý luận của con người, từ bỏ tính kiêu ngạo luôn muốn hơn người, tính tham lam, ích kỷ, dối trá… và sẵn sàng đặt cả mạng sống của mình trong bàn tay yêu thương của Chúa, đặt cuộc đời mình vào trong kế hoạch của Thiên Chúa và khiêm tốn thi hành thánh ý Người. Chính Chúa Giêsu đã thực hành sự từ bỏ này và hành động theo kế hoạch của Chúa Cha. Người đã phục sinh và cứu chuộc tất cả nhân loại.
Mẹ Maria cũng đã từ bỏ mọi sự và tự nguyện tuân theo kế hoạch của Thiên Chúa. Mẹ bình thản đón nhận những nghịch cảnh của cuộc sống, không một lời than trách hay kêu ca. Cùng với tiếng “xin vâng”, Mẹ chấp nhận mất tất cả để được Thiên Chúa ở cùng. Mẹ đã đón nhận tất cả sự bấp bênh của cuộc sống cùng với Chúa Giêsu, đã rập khuôn đời mình vào con đường tự hạ và tự hủy của Chúa Giêsu, và Mẹ đã được hưởng sự sống đời đời cùng Chúa trên thiên đàng.
SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ:
Noi gương Mẹ, tôi
- Luôn chọn và làm điều có lợi cho sự sống đời đời của tôi và của tha nhân.
- Chấp nhận mọi hệ lụy vì những chọn lựa đó.
CẦU NGUYỆN VỚI MẸ:
Lạy Mẹ Maria, xin cho con được thêm lòng yêu mến Chúa, để con dám chấp nhận những mất mát và thua thiệt ở đời này mà đổi lấy hạnh phúc đời đời, là được sống với Chúa và Mẹ trên thiên đàng. Amen
Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.
—————————————————–
September the 3rd 2023
TWENTY-SECOND SUNDAY IN ORDINARY TIME – Year A
Mt 16,21-27
“Anyone who loses his life for my sake will find it” (Mt 16,25)
CONTEMPLATE MARY LIVING THE GOOD NEWS
In the Gospel last week, Peter acknowledged that Jesus is “The Son of the living God”, and right after that, Jesus “began to make it clear to His disciples that He was destined to go to Jerusalem and suffer grievously… to be put to death and to be raised up on the third day” (s.21). Suffering is intrinsically the consequence of sins. For the purpose of saving the whole of humanity, Jesus had to sustain much suffering, He was rejected by the leaders, and He shared the same fate with those who had proclaimed the Truth.[5]
Yet Peter was “shocked” while hearing the terrible tortures and tragic death of his Master Whom he prevented from entering that way. Peter was rebuked by Jesus Who told that: Peter’s calculating thought was only from human being’s one, and he became a tempter for Jesus to act contrary to the Father’s plan. The reason Peter refused the cross was that he desired to look for the security in this life. But Jesus asserted: “Anyone who loses his life for my sake will find it” (s.25). This assertion requires a love for Jesus Whose Gospel is greater than the love for oneself.
Success without experience of suffering has just been an illusion. In the First Reading, so as to “howl and proclaim: ‘Violence and ruin!’”, Jeremiah “was compelled” to become a prophet through the Lord’s call from which he was hated, dishonored and persecuted. Then he came back for confiding to the Lord on Whom he sulked and reproached, because “The word of the Lord has brought me insult and derision all day long”. He wished to “stop playing” with the Lord for Whom his love had burned him so deep into his marrow bones, that he couldn’t stand[6]. Jeremiah sacrificed his own safety in order to fulfill the mission which he was assigned by the Lord.
In the Second Reading, we had been invited by St. Paul to follow, love and worship God, neither just through our lips, nor being satisfied by offering the holocausts on the altar, but it’s our love and “bodies as a living sacrifice, holy and pleasing to God” superlatively that is really our self[7]. Thanks to our love for God, we accept the difficulties of giving up our own will, renewing our heart, leaving our sins and correcting our bad habits … Reverend Cardinal Nguyễn Văn Thuận said: “If you give up everything without giving up yourself, you didn’t give up anything, since you’ll gradually pick up again what formerly you gave up”[8]
Renouncement our self is first of all giving up the calculating thought according to human reasoning, giving up the pridefulness, incessant desire to be above the others, the greedy, selfish and deceitful characters … and willing to put our life in God’s plan and loving hands, and humbly carrying out His will. It was Jesus Who practiced this renunciation and acted on the Father’s plan. Jesus passed away but He rose again and has redeemed all humanity.
Mary also renounced everything and voluntarily complied with God’s plan. She calmly received the adversities in life without any word of complaint or moan. With the “Yes”, Mary accepted to lose everything in order to have God being with Her. Together with Jesus, Mary received all the unstableness in life, Her life was patterned upon Jesus’ way of self-humiliation and self-destruction, and She enjoyed eternal life with Him in Heaven.
LIVE THE GOOD NEWS WITH MARY
Imitating Mary, I:
- Always choose and realize what benefits the eternal life of myself and the others.
- Accept all the consequences from those choices.
PRAY WITH MARY
O Mary, grant me more love for God, so that I dare receive all the losses and damages in this life, in exchange of the eternal happiness of living with God and You in Heaven. Amen.
O Mary conceived without sin
Pray for us who have recourse to You.
[1] X. Lời Chúa cho mọi người, trang 1686, phần chú giải
[2] Gr 20,7-9
[3] Rm 12,1-2
[4] Đường Hy Vọng, https://www.songtinmungtinhyeu.org/index.php?open=contents&display=2&id=836
[5] See: God’s word for Everyone, page 1686, Note
[6] Jr 20,7-9
[7] Rm 12,1-2
[8] Way of Hope
()