04.11.2023 – THỨ BẢY TUẦN XXX THƯỜNG NIÊN
Lc 14,1.7-11
“Ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên.” (Lc 14,11)
CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG:
Khi đãi tiệc, việc xếp chỗ là điều rất quan trọng và tế nhị. Chủ tiệc phải suy nghĩ, cân nhắc và mời khách vào đúng những vị trí trong bàn tiệc của ông, như thế mới “phải phép” và làm vinh dự cho khách được mời.
Tin Mừng hôm nay tiếp theo bài Tin Mừng hôm qua, Chúa Giêsu đang dự tiệc ở nhà một người biệt phái cùng với nhiều người khác nữa. Thấy người ta cứ tranh nhau ngồi vào những chỗ danh dự, để được mọi người kính nể hơn, Chúa Giêsu đã kể dụ ngôn người khách chọn chỗ cuối được chủ tiệc mời lên trên, để dạy họ “phép Nước Trời” khác với “phép trần gian”.
Chắc chắn là Chúa Giêsu không dạy chúng ta giả vờ “ngồi vào chỗ cuối” để chờ đợi vinh dự “được mời lên trên”. Điều Chúa muốn dạy chúng ta là: khiêm nhường thật sự chính là “ngồi vào đúng chỗ của mình”. Thiên Chúa là Đấng từ bi nhân hậu, và “phép Nước Trời” của Ngài đi ngược lại với “phép trần gian”. Chính Ngài là Đấng thấu suốt tâm can mọi người, sẽ đích thân đi mời từng người vào chỗ Ngài dành cho họ, chứ không phải chỗ họ “giành giật” hay “mua chuộc” được.
Thật vậy, có lần các môn đệ đã hỏi Chúa Giêsu: “Thưa Thầy, ai là người lớn nhất trong Nước Trời?” Câu trả lời của Chúa làm mọi người chưng hửng: Chúa đưa một em nhỏ ra làm mẫu và nói: “ai tự hạ, coi mình như em nhỏ này, người ấy sẽ là người lớn nhất Nước Trời.”[1]
Thiên Chúa luôn yêu thích tâm hồn khiêm nhường và quan tâm nâng đỡ, chúc phúc cho họ. Thánh Phêrô nói rằng: “Thiên Chúa chống lại kẻ kiêu ngạo, nhưng ban ơn cho kẻ khiêm nhường.”[2] Khi kiêu ngạo và tự mãn, tìm vinh dự cho chính mình, con người đánh cắp vinh quang của Thiên Chúa và trở nên đáng khinh, đáng trách. Thế nhưng, chúng ta dễ “cầm nhầm” những điều tốt đẹp của Chúa hay của người khác làm của mình, mà thực chất ta chẳng có gì: học sinh thì quay cóp để được điểm tốt, người lớn thì sao chép bài của người khác và ký tên mình là tác giả, thậm chí người ta phải tốn rất người tiền của để làm cho mình được nổi danh.
Chỉ mình Đức Maria, cô thiếu nữ đơn sơ làng Nazareth đã xác định đúng vị trí của mình trước mặt Thiên Chúa: “Này tôi là nữ tỳ của Chúa”. Cho dù được Thiên Chúa chọn làm Mẹ của Đấng Cứu Thế, Maria vẫn một lòng khiêm nhường trước vị sứ thần thay mặt Chúa: “Tôi xin vâng như lời sứ thần truyền”,[3] và tự nguyện trở thành người phục vụ bà chị già nua Êlizabeth. Chính vì thế, “Cô đẹp lòng Thiên Chúa”. Khi được người chị họ khen ngợi mình có phúc, Maria đã thốt lên: “Chúa đã đoái thương nhìn đến phận hèn này.”
Nhờ khiêm nhường, Maria nhận biết sâu xa đường lối hành động của Thiên Chúa và đã để lại cho chúng ta một bản đồ thiêng liêng, để ta tự chọn hướng đi cho mình: “Chúa đã vung cánh tay ra oai thần lực, dẹp tan những ai lòng trí kiêu căng. Chúa lật đổ người quyền thế xuống khỏi ngai vàng, và nâng cao những người phận nhỏ…”[4] Mẹ đã đi trọn con đường khiêm hạ và được Chúa nâng cao, vượt lên trên chín phẩm thiên thần và trên hết các thánh.
Khi đến với nhân loại, Mẹ cũng luôn chọn những tâm hồn đơn sơ khiêm nhường: Chị Catherine Labouré,[5] một nữ tu khiêm nhường bé nhỏ đã được Mẹ đích thân đến thăm viếng và dạy dỗ. Mẹ dạy Chị biết nương tựa vào Chúa Giêsu Thánh Thể trong mọi cơn gian nan thử thách. Mẹ dạy Chị phục vụ các cụ già trong viện dưỡng lão Reuilly cách khiêm nhường và tận tâm, và chị đã nên thánh nhờ con đường khiêm nhường Mẹ dẫn dắt.
SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ:
Noi gương Mẹ, tôi ý thức những giới hạn của mình để luôn cậy dựa vào ơn Chúa và tôn trọng mọi người.
CẦU NGUYỆN VỚI MẸ:
Lạy Mẹ Maria, xin cho con luôn ý thức rằng những gì con có là do Chúa ban cho con, để con phục vụ tha nhân và làm vinh danh Chúa. Xin cho con cũng biết nhìn nhận những điều tốt đẹp nơi mọi người, để luôn “coi người khác trọng hơn mình[6]”. Amen
Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.
[1] X. Mt 18,1-4
[2] 1Pr 5,5
[3] X. Lc 1,26-38
[4] Kinh Magnificat.
[5] https://gdanhducmebanon.org/cuoc-doi-thanh-nu-catherine-laboure
[6] Rm 12,10
()