28.04.2024 – CHÚA NHẬT V PHỤC SINH – NĂM B
Ga 15,1-8
“Ai ở lại trong Thầy và Thầy ở lại trong người ấy,
thì người ấy sinh nhiều hoa trái.”
(Ga 15,5)
CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG:
Nếu có dịp đi ngang qua vùng Ninh Thuận vào mùa tỉa nho, du khách sẽ thấy những giàn nho trơ trụi vì bị cắt tỉa, nhìn mới xót xa làm sao! Tuy nhiên, chỉ ít ngày sau, từ cành tưởng chừng đã khô héo ấy, các chồi non lại nhú ra, chuẩn bị cho những chùm nho trĩu nặng. Với kinh nghiệm trồng nho, người nông dân biết phải cắt tỉa cây nho như thế, thì mới kích thích nó đâm chồi kết trái được. Nếu vì tội nghiệp cây nho mà không cắt tỉa, nó sẽ dần già cỗi và tàn đi, mà không sinh hoa trái.
Ngoài việc chăn chiên, người Do thái rất quen thuộc với việc trồng nho. Họ ví cây nho như dân tộc Israel và người trồng nho là chính Đức Chúa:
“Gốc nho này, Chúa bứng từ Ai-cập,
đuổi chư dân, lấy chỗ mà trồng,
Chúa khẩn hoang bốn bề quang đãng,
cho bén rễ sâu và lan rộng khắp nơi.”[1]
Nhưng dân Israel đã không trung thành với Đức Chúa – Thiên Chúa của họ. Vì thế, qua ngôn sứ Isaia, Đức Chúa đã than trách: “Ta những mong nó sinh trái tốt, nó lại sinh nho dại.”[2]
Chúa Cha đã quyết định “trồng” một loại nho thật, chuẩn “hàng hiệu”, là chính Chúa Giêsu: “Thầy là cây nho thật, và Cha Thầy là người trồng nho” (c.1). Còn chúng ta là những cành nho. Cành chỉ có thể sống và sinh trái, nếu luôn gắn liền với cây, sống nhờ nhựa sống của cây: “Ai ở lại trong Thầy và Thầy ở lại trong người ấy, thì người ấy sinh nhiều hoa trái” (c.5b).
Để cành nho sinh nhiều hoa trái, điều quan trọng là phải cắt tỉa, loại bỏ những cành khô, những cành bị sâu bệnh, những cành èo uột, dư thừa… Cắt tỉa luôn gây ra đau đớn, nhưng nếu không được cắt tỉa, cây nho sẽ trở nên cằn cỗi, hoặc chỉ tốt lá mà không sinh hoa kết trái được.
Để trở thành Tông đồ của Chúa, Saolô đã trải qua nhiều cuộc cắt tỉa: Đầu tiên là biến cố ngã ngựa, để ngài nhận ra điều cốt lõi của cuộc sống: “Tôi coi tất cả mọi sự là thiệt thòi, so với mối lợi tuyệt vời, là được biết Đức Kitô Giêsu, Chúa của tôi.”[3] Nhưng khi đã trở về với Chúa và say mê loan báo về Người, Saolô vẫn bị các tín hữu sợ hãi, e dè. Khi họ đã đón nhận và lắng nghe ông, thì chính những người Do thái lại tìm cách giết ông.[4] Tuy nhiên, Saolô (được đổi tên thành Phaolô) vẫn kiên trì mạnh mẽ loan báo Tin Mừng, sinh nhiều hoa trái và làm cho nhiều người gia nhập Giáo Hội.
Mỗi người chúng ta cũng là một cành nho cần được Chúa cắt tỉa những tật xấu như: ích kỷ, ghen ghét, tham lam bất chính, sống vô cảm hoặc buông thả, thiếu tôn trọng và tha thứ cho người khác… Chúng ta cần ở lại trong Chúa Giêsu, sống nhờ tình thương và sức sống thần linh của Người, để có thể trổ sinh hoa trái yêu thương, như thánh Gioan – vị Tông đồ của tình yêu – đã nhắc nhở: “Chúng ta đừng yêu thương nơi đầu môi chót lưỡi, nhưng phải yêu thương cách chân thật và bằng việc làm.”[5]
Nhờ luôn kết hiệp mật thiết với Thiên Chúa giữa muôn vàn khó khăn, thử thách, Mẹ Maria đã trở nên môn đệ đích thực của Người. Mẹ cũng được Thiên Chúa chăm sóc và cắt tỉa bằng biết bao gian nan trong cuộc sống, để trổ sinh những hoa trái nhân đức thánh thiện. Mẹ chính là cành nho trĩu nặng những trái tốt lành, mà hoa trái đẹp nhất, quý nhất của Mẹ là chính Chúa Giêsu, nguồn ơn Cứu độ cho cả nhân loại. Bà Elizabeth đã chúc tụng Mẹ: “Trong nữ giới, có người là diễm phúc! Và đáng chúc tụng thay hoa quả lòng người!”[6]
SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ:
Cùng với Mẹ Maria, tôi gắn bó với Chúa Giêsu Thánh Thể và Lời Chúa, để trở nên môn đệ Chúa mỗi ngày một hơn.
CẦU NGUYỆN VỚI MẸ:
Lạy Mẹ Maria, xin cho con được thuộc về Mẹ, để con thuộc về Chúa cách trọn vẹn hơn, để con được sống trong Chúa và Chúa sống trong con, để đời con sinh nhiều hoa trái làm vinh danh Chúa hơn. Amen.
Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.
————o0o————
April the 28th 2024 –
FIFTH SUNDAY OF EASTER, YEAR B
Jn 15,1-8
“If you remain in Me and I in you,
you will bear much fruit”
(Jn 15,5)
CONTEMPLATE MARY LIVING THE GOOD NEWS
If the tourists have the opportunity to pass through Ninh Thuan region in the vine pruning season, they’ll see the bare vines trellis because of being pruned. How lamentable they are! However, from this seemingly withered scene just a few days later, the premature buds are sprouting, preparing for heavy bunches of grapes. Having experience of planting vines, the farmers know that vines must be pruned as such, so that they’ll be stimulated to sprout and attain fructification. If the vines aren’t pruned due to pity for them, they’ll gradually become old, stunted and withered without bearing fruits.
In addition to herding sheep, the Jews had been very familiar with planting vines which they’ve counted as the Israelitish people and the vinedresser is the Lord Himself:
“You (the Lord) brought a vine out of Egypt;
You drove out nations and planted it.
You cleared out what was before it;
it took deep root and filled the land.”[7]
But the Israelitish people weren’t loyal to the Lord – their God. Therefore, through Isaia the prophet, the Lord blamed: “When I looked for good grapes, why did it yield only bad ones?”[8]
The Father decided to “cultivate” a kind of authentic grape, a standard “brand stuff”, that is Jesus Himself: “I am the true vine, and my Father is the gardener” (s.1). We’re the vine branches that will be only able to live and bear fruits, if they’re always attached to the vines on whose sap they’re living: “If you remain in me and I in you, you will bear much fruit” (s.5b).
In order that the vine branch bears much fruit, the important act is that dry branches, the ones which are pest-infected, sickly, redundant, must be pruned and rejected… Pruning always causes pain, but if the vines aren’t pruned, they will become stunted, or they will have only luxuriant leaves and won’t bear fruits.
For the aim of becoming God’s Apostle, Saul spent many pruning times: The first one was his horse fall incident, so that he would recognize the essential thing in life: “I consider everything a loss because of the surpassing worth of knowing Christ Jesus, my Lord.”[9] But after returning to God and fervently proclaiming Him, Saul was still behaved with reserve by the faithful who were in fear of him. When they received and listened to him, Saul was sought to kill by the Jews themselves.[10] However, Saul (whose name was changed into Paul) had still persevered strongly in preaching the Good News, he bore much fruit and made many people join the Church.
Each of us is also a vine branch that needs to be pruned by God away from the vices such as: Egoism, envy, unjust greed, indifferent or dissolute life, lack of respect and of forgiveness towards the others. We need to remain in Jesus on Whose love and divine vitality we’re living, for the sake of ability to bear the fruit of love, as St John – an Apostle of love – reminded: “Let us not love in word, neither in tongue; but in deed and in truth.”[11]
Mary became God’s real disciple, owing to Her intimate union with Him among uncountable difficulties and trials. She was also cared for and was pruned by God through innumerable arduousness in life, so as to bear the fruits of holy virtues. The vine branch that is heavy of good fruits is really Mary Whose most beautiful and most precious fruit is Jesus Himself, a source of Salvation grace for the whole humanity. She was praised by Elizabeth: “Blessed are you among women, and blessed is the fruit of your womb.”[12]
LIVE THE GOOD NEWS WITH MARY
Together with Mary, I attach myself with God’s word and with Jesus in the Eucharist, for the purpose of becoming more and more His disciple.
PRAY WITH MARY
O Mary, let me belong to You, so that I belong more integrally to God, in order that I live in God Who is living in me, for the aim that my life bears many fruits which make God more glorified. Amen.
O Mary conceived without sin,
Pray for us who have recourse to You.
[1] Tv 80,9-10
[2] Is 5,4b
[3] Pl 3,8
[4] Bài Đọc I, Cv 9,26-31
[5] Bài Đọc II, 1Ga 3,18
[6] Lc 1,42. Bản dịch của Lm. Nguyễn Thế Thuấn
[7] Ps 80,9-10
[8] Is 5,4b
[9] Pl 3,8
[10] First Reading, Act. 9,26-31
[11] Second Reading, 1Jn 3,18
[12] Lc 1,42. Nguyen The Thuan the Priest’ s translation