07.07.2024 – CHÚA NHẬT TUẦN XIV THƯỜNG NIÊN – NĂM B
Mc 6,1-6
“Đức Giê-su trở về quê quán của Người…” (Mc 6,1)
CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG:
Khi dân Israel bị lưu đày ở Babylon, Thiên Chúa đã kêu gọi ông Êdêkiel làm ngôn sứ, để nói cho dân biết những tội của họ, lý do mà họ phải lưu đày: “Chính Ta sai ngươi đến với con cái Ít-ra-en… chính Ta sai ngươi đến với chúng…” Là một người bình thường như mọi người Do thái, cùng chịu lưu đày như họ, Êdêkiel được Chúa kêu gọi và cho ông biết những điều Chúa muốn ông nói với dân, để “chúng phải biết rằng có một ngôn sứ đang ở giữa chúng”. Tuy nhiên, dân Israel không dễ dàng đón nhận sứ điệp Êdêkiel loan báo, cho dù vị ngôn sứ có nói rõ đó là: “Lời Đức Chúa phán với tôi.”[1]
Hơn 500 năm sau, dân làng Nazareth cũng không đón nhận Chúa Giêsu. Họ thắc mắc: “Bởi đâu ông ta được như thế?”. Nhưng thay vì đi tìm nguồn gốc của sự khôn ngoan và quyền năng nơi Chúa Giêsu, để nhìn nhận Người từ Thiên Chúa mà đến, họ lại xét lý lịch trần thế của Người: “‘Ông ta chẳng phải là bác thợ, con bà Ma-ri-a, anh em của các ông Gia-cô-bê, Giô-xết, Giu-đa và Si-môn sao?’. Và họ vấp ngã vì Người” (c.3). Họ cho rằng họ biết quá rõ gia cảnh và thân thế của Người rồi.
Chính định kiến và óc thiển cận đã ngăn cản họ đi xa hơn sự hiểu biết bình thường, để bước vào lãnh vực đức tin. Chúa Giêsu đã “lấy làm lạ vì họ không tin” (c.6). Vì lẽ ra, sau bao nhiêu phép lạ và lời giảng dạy uy quyền mà Người đã thực hiện ở nhiều nơi nhân danh Chúa Cha, hẳn đã đủ để họ nhận ra quyền năng ấy đến từ Thiên Chúa và tin vào Người; nhưng họ vẫn cứng lòng, không chịu tin.
TIN là mở lòng ra để đón nhận hồng ân của Chúa, và để Chúa tự do hoạt động nơi tâm hồn mình. Trái lại, Thiên Chúa toàn năng cũng phải bó tay trước sự cứng lòng và khép kín của con người. Nhờ tin, thánh Phaolô biết mình đã được nhiều ơn Chúa ban cách đặc biệt, nhưng ngài cũng ý thức những “cái dằm” là sự yếu đuối, giới hạn của bản thân, để không kiêu căng tự mãn. Nhờ đó, ngài vui lòng đón nhận sự “sỉ nhục, hoạn nạn, bắt bớ” vì Đức Kitô.[2] Ngài đón nhận những gì chính Đức Giêsu chịu khi thi hành sứ vụ ngôn sứ của Người.
Để có thể nhận ra sứ điệp của Chúa, chúng ta cần có một cái nhìn cởi mở và đơn sơ như trẻ nhỏ, biết ngạc nhiên trước quyền năng của Thiên Chúa và những biểu hiện tốt lành của tha nhân. Khi ta biết nhìn nhận và giải thích tích cực về mọi người, mọi việc, ta sẽ có cơ hội nhận ra tình yêu và sự hiện diện của Thiên Chúa qua con người và sự việc ngay trong cuộc sống của mình. Dân làng Nazareth không nhận ra điều đó, họ đã bỏ lỡ một cơ hội vô cùng quý giá.
Chắc chắn Đức Maria rất đau lòng khi Con của Mẹ bị người ta đàm tiếu và dị nghị. Chỉ một mình Mẹ biết nguồn gốc đích thật của Người là bởi Thiên Chúa. Cho dù suốt thời thơ ấu và ẩn dật, Người không làm phép lạ nào, nhưng Mẹ luôn tìm kiếm cơ hội chiêm ngắm, lắng nghe và suy đi nghĩ lại mọi lời nói và hành động của Người mỗi ngày, để có thể hiểu biết Người hơn nữa. Mẹ nhẩm đi nhắc lại trong lòng mình những lời sứ thần Gabriel và cụ già Simêon nói với Mẹ, cùng với những điều Kinh Thánh nói về Người, để ngày càng xác tín hơn: Người là Con Thiên Chúa, đã từ bỏ mọi quyền năng siêu phàm để trở nên người thật, hầu cứu độ muôn người.
SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ:
Cùng với Mẹ Maria, tôi:
- Giải thích cách tích cực nhất có thể về mọi người, mọi việc.
- Tin vào quyền năng Thiên Chúa hoạt động nơi mọi người.
CẦU NGUYỆN VỚI MẸ:
Lạy Mẹ Maria, xin giúp con buông mình cho sự khôn ngoan và quyền năng của Chúa như Mẹ. Xin khơi gợi lòng tin, lòng cậy và lòng mến, khi con rơi vào những chán chường và cám dỗ nghi ngờ quyền năng và sự tốt lành của Thiên Chúa và tha nhân. Xin tăng thêm sự khao khát được biết Chúa trong sự thật và xác tín Chúa vẫn đang đồng hành với chúng con hôm nay. Amen.
Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.
——————o0o—————–
July the 7th 2024
FOURTEENTH SUNDAY IN ORDINARY TIME, YEAR B
Mc 6,1-6
“Jesus went to His hometown…”
(Mk 6,1)
CONTEMPLATE MARY LIVING THE GOOD NEWS
When the Israelitish people were being exiled in Babylon, Ezekiel was called by God to be a prophet so as to tell these people about their sins which were the reason why they were exiled: “I am sending you to the Israelites… The people to whom I am sending you” (s.3,4). As a normal person like all the Jews, Ezekiel was being exiled together with them, he was called by God Who told him what He wanted him to say to the people, in order that “they will know that a prophet has been among them” (s.5). However, the Israelitish people didn’t easily receive the message which Ezekiel proclaimed, although this prophet said clearly that: “I heard the Lord speaking to me.”[3]
It was over 500 years later, Jesus wasn’t also received by the Nazareth villagers. They questioned: “Where did this man get all this” (s.2). But instead of looking for the origin of Jesus’ wisdom and power, so that He would be acknowledged as the One Who comes from God, they considered Jesus’ earthly background: “‘Is he not the carpenter, the son of Mary, and the brother of James and Joses and Judas and Simon?’. And they took offense at him” (s.3). They thought that His background and family circumstances had already been known very well by them.
It’s their own prejudice and short-sighted mind which prevented them from going beyond the usual understanding, so as to enter the realm of faith. Jesus “was amazed at their lack of faith” (s.6). Since it’s reasonable that after so many miracles and powerful teachings which were performed by Jesus in many places on behalf of The Father, it’s certainly enough for them to recognize that this power comes from God and to believe in Him; but their hearts were still hardened and they refused to believe.
BELIEVING is opening our heart for receiving God’s graces, and we let Him freely act in our heart. On the contrary, facing men’s hardened and closed hearts, almighty God has to give up too. Thanks to his belief, St. Paul was aware that he was especially granted many graces by God, but he was also conscious of “the thorns” which were his weaknesses, limits of himself, so as to keep him from becoming conceited. Owing to them, he delighted in receiving the “insults, hardships, persecutions” for Christ’s sake.[4] St. Paul received what Jesus Himself endured while He was executing His prophetic mission.
In order to be able to recognize God’s message, it’s necessary for us to have an open sight which is simple like the children, to be aware of amazement before God’s power and the others’ good manifestations. When we’re aware of recognizing and of having the positive explanations of everyone, everything, we’ll have the opportunity to realize God’s love and His presence through the facts and human beings that are right in our life. The Nazareth villagers didn’t realize these ones, they missed an extremely precious opportunity.
Mary was certainly very hurt when Her Son was gossiped and objected. She’s the only One Who knows that His real origin is from God. Throughout Jesus’ childhood and secluded life, although He didn’t do any miracle, but Mary unceasingly looked for the opportunities so as to contemplate, listen to and ponder over all of His words and deeds everyday, so that She could more and more understand Him. Mary meditated and repeated silently in Her heart upon the words which She was told by the angel and the old Simeon, along with what were told about Him in the Testament, so She increasingly determinedly relied that: Jesus is God’s Son, Who gave up all of His super powers and became a real man for saving countless people.
LIVE THE GOOD NEWS WITH MARY
Together with Mary, I:
- Explain everyone and everything in the way as positively as possible.
- Believe in the power of God Who is working in everyone.
PRAY WITH MARY
O Mary, assist me in surrendering myself to God’s wisdom and power as Yourself. Elicit the belief, hope and love, when I fall into the boredom and temptations to doubt God’s power and goodness and the others’ one. Augment my desire for knowing God in truth, and I determinedly rely that God is still going together with us today. Amen.
O Mary conceived without sin,
Pray for us who have recourse to You.
[1] Bài Đọc I, Ed 2,2-5
[2] X. Bài Đọc II, 2Cr 12,7-10
[3] First Reading, Ed 2,2-5
[4] Second Reading, 2Cr 12,7-10