11.08.2024 – CHÚA NHẬT XIX THƯỜNG NIÊN NĂM B
Ga 6,41-51
“Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống.
Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời.”
(Ga 6,51)
CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG:
Êlia, vị ngôn sứ tiêu biểu của Cựu Ước, người tổ chức “thế vận hội” trên núi Các-men thời vua A-kháp, đã “đánh bại” cả 450 ngôn sứ của Ba-an.[1] Lòng nhiệt thành phụng sự Thiên Chúa nơi ông như ngọn lửa phừng phực. Nhưng có lúc ngọn lửa ấy cũng leo lét, như sắp tàn trước sức mạnh của bão tố cuộc đời: Bị hoàng hậu I-de-ven truy sát, ông phải chạy trốn để thoát thân. Trong lúc sức cùng lực kiệt, ông đã xin Chúa cho ông được chết. Nhưng Chúa sai Thiên sứ đem bánh và nước cho ông. “Nhờ lương thực ấy bổ dưỡng, ông đi suốt bốn mươi ngày, bốn mươi đêm tới Khô-rếp, là núi của Thiên Chúa.”[2]
Trong hành trình về Thiên quốc, Chúa Giêsu đã ban cho chúng ta Bánh Trường Sinh là chính thân thể Người. Những người Do thái không hiểu và không thể chấp nhận điều Chúa Giêsu nói với họ: “Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống” (c.51). Ngay cả một số người Công Giáo và những anh chị em khác tôn giáo cũng không hiểu được tại sao và bằng cách nào Chúa Giêsu có thể cho chúng ta “ăn thịt” của Người.
Quả thật, tự sức mình, chúng ta không thể tin được mầu nhiệm ấy. Chính khi “nghe và đón nhận giáo huấn của Chúa Cha” (c.45) qua Lời Chúa và giáo huấn của Giáo Hội, chúng ta được Thiên Chúa ban cho đức tin để xác tín rằng: Chúa Giêsu ngự thật trong Bí Tích Thánh Thể. Nhưng có một điều rất khác biệt giữa việc chúng ta ăn những thức ăn thông thường, với việc ta lãnh nhận Mình Thánh Chúa Giêsu khi Rước lễ: “Khi ăn bánh thông thường, ta tiêu hoá và đồng hoá bánh (bánh tan biến thành máu thịt của ta), còn khi ăn Bánh Trường sinh (là Mình Chúa Kitô), thì chính bánh này đồng hoá chúng ta: Chúa Kitô biến đổi chúng ta, ban sự sống và cho ta tham dự vào đời sống thần linh với Người.”[3] Tuy nhiên, sự biến đổi ấy còn tùy thuộc vào thái độ đức tin của mỗi người. Chúng ta đã được “ăn” Chúa nhiều lần, nhưng chưa được biến đổi bao nhiêu, vì ta thiếu lòng tin.
Chúa Giêsu đã từng nếm trải những vui buồn, sướng khổ của kiếp người. Người biết rõ chúng ta yếu đuối, rất dễ chán nản khi bị hiểu lầm, thoái lui trước những khó khăn thử thách, hoặc có khi lại phản ứng tiêu cực như “chua cay gắt gỏng, nóng nảy giận hờn, hay la lối thoá mạ” lẫn nhau.[4] Vì thế, để chúng ta có khả năng “thương xót và biết tha thứ cho nhau”,[5] Người đã trở nên bánh nuôi dưỡng chúng ta. Càng siêng năng rước Mình Máu Thánh Chúa Giêsu cách ý thức, ta càng có khả năng yêu thương như Chúa, và càng tiến gần đến sự sống đời đời.
Đức Maria đã đón nhận “Tấm Bánh Giêsu” từ trời đến cư ngụ nơi cung lòng và trong tâm hồn Mẹ. Nhờ kết hiệp với Đấng Hằng Sống, Mẹ được tham dự vào sự sống đời đời của Người. Từ một thôn nữ hèn mọn, Mẹ trở nên can đảm, mạnh mẽ đối diện với mọi khó khăn trong cuộc sống và có khả năng khơi lên niềm vui cho mọi người: Ngay cả thai nhi Gioan cũng nhảy mừng khi nghe tiếng Mẹ chào thăm; bà Êlisabét nhận thấy “hào quang hạnh phúc” tỏa rạng nơi Mẹ. Cũng nhờ sự sống và tình yêu của Chúa Giêsu, Mẹ không than van oán trách, không cay đắng gào thét khi Con của Mẹ bị người ta sỉ vả, đánh đập, kết án bất công… Cùng với Chúa Giêsu, Mẹ cầu xin Chúa Cha tha thứ cho những người gây đau khổ cho mình.
SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ:
Noi gương Mẹ, tôi năng kết hiệp với Chúa Giêsu Thánh Thể, để có thể đem niềm vui, bình an, sự cảm thông và tha thứ đến cho mọi người.
CẦU NGUYỆN VỚI MẸ:
Lạy Mẹ Maria, cuộc sống hiện đại đang biến chúng con trở nên những cỗ máy. Xin Mẹ giúp con biết ý thức khi rước Chúa Giêsu Thánh Thể, với tất cả lòng Tin, Cậy, Mến, để Chúa thật sự sống và hoạt động nơi con. Amen.
Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.
——–o0o——-
August the 11th 2024
NINETEENTH SUNDAY IN ORDINARY TIME, YEAR B
Jn 6,41-51
“I am the living bread that came down from heaven.
Whoever eats this bread will live forever”.
(Jn 6,51)
CONTEMPLATE MARY LIVING THE GOOD NEWS
450 prophets of Baal were “defeated” by Elijah, a representative prophet in the Old Testament, who organized the “Olympic” on Carmel mountain in Ahap king’s time.[6] His enthusiasm for serving the Lord had been like a blazing flame. But there was a time when this flame had flickered too, as if it would be about to die down before the life storm: Being hunted down in order to be killed by Jezebel queen, Elijah must run away to escape. While Elijah was being exhausted, he had prayed to God so that he might die. But an angel was sent by God to bring him the bread and water. “Strengthened by that food, he traveled forty days and forty nights until he reached Horeb, the mountain of God.”[7]
On our journey to the Kingdom of Heaven, the Immortal Bread That is Jesus’ own Body has been bestowed on us by Himself. The Jews didn’t understand and they couldn’t accept what they had been told by Jesus: “I am the living bread that came down from heaven. Whoever eats this bread will live forever. This bread is my flesh, which I will give for the life of the world” (s.51). Even some Catholics and the people of the other religions haven’t also understood why and how Jesus can let us “eat His flesh”.
It’s indeed through our self-reliance, we cannot believe in this mystery. It’s just when everyone “has heard the Father and learned from Him” (s.45) through God’s word and the Church’s teachings, we’ll be granted the faith by God in order to rely that: Jesus is really in the Eucharist Sacrament. But there’s a great difference between the usual food which we eat and Jesus’ Body That we receive through Communion: “When we eat the common bread, it’s digested and assimilated by us (the bread was melted and it became our blood and flesh), but when we eat the Immortal Bread (That is Christ’s Body), we’ll be assimilated by this very Bread.”[8] However, this transformation depends on each person’s attitude to the faith. We “ate” Jesus’ Body many times, but we’ve not yet transformed much, since we lack belief.
Jesus used to experience the joys and sorrows, happiness and miserableness of human life. He knew well that we’re feeble, it’s easy for us to get discouraged when we’ve been misunderstood, to retreat before the difficulties and trials, or sometimes we had the negative reactions, such as “rage and anger, or brawling and slandering” each other.[9] Therefore, Jesus has become the nourishing bread for us, so that we have the ability to “be kind and compassionate to one another, forgiving each other.”[10] The more we diligently and consciously receive Jesus’ Body and Blood, the more we’ll be able to love as Him, and we’ll get closer and closer to eternal life.
“Jesus Bread” from heaven was received by Mary in Whose womb and heart He had resided. Thanks to Her union with the Living One, She had participated in His eternal life. From being a humble country young girl, Mary had become courageous, She had strongly confronted every difficulties in life, and She had had the ability to arouse joy for everyone: Even John fetus joyfully jumped as well while hearing Mary’s greetings; Elizabeth recognised the “happiness halo” radiating from Her. It’s thanks to Jesus’ life and love as well, Mary didn’t complain or reproach, nor did She bitterly scream when Her Son was unjustly insulted, beaten and condemned… Together with Jesus, Mary beseeched The Father’s forgiveness for those who caused Her to suffer.
LIVE THE GOOD NEWS WITH MARY
Imitating Mary, I diligently unite with Jesus in the Eucharist, for the sake of having the ability to bring joy, peace, sympathies and forgiveness to everyone.
PRAY WITH MARY
O Mary, we’ve been being become machines owing to the modern life. Assist me in being aware of consciousness while receiving Jesus in the Eucharist, with my entire faith, reliance and love, so that He really lives and acts in me. Amen.
O Mary conceived without sin,
Pray for us who have recourse to You.
[1] X. 1V 18,20-38
[2] Bài Đọc I, 1V 19,8
[3][3] X. Lời Chúa Cho Mọi Người, tr.1825, Phần Chú giải
[4] Bài Đọc II, Ep 4,31
[5] Ep 4,32
[6] 1K 18,20-38
[7] First Reading, 1K 19,8
[8] God’s word to All People, p. 1825, Annotation Section
[9] Second Reading, Ep 4,31
[10] Ep 4,32