fbpx

CÙNG MẸ SỐNG TIN MỪNG – 08.09.2024 – CHÚA NHẬT TUẦN XXIII THƯỜNG NIÊN – NĂM B

08.09.2024 – CHÚA NHẬT TUẦN XXIII THƯỜNG NIÊN – NĂM B

Mc 7,31-37

Người ta đem một người vừa điếc vừa ngọng đến với Đức Giê-su…”
(Mc 7,32)

ĐỌC TOÀN BÀI PHÚC ÂM

CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG:

Hồi mới yêu nhau, chị thích nghe anh nói, nhưng anh thường giành phần nghe, vì tiếng chị “thánh thót không ai bằng”. Thậm chí khi gặp nhau, anh thu âm cuộc nói chuyện để về nghe lại tiếng nói trong trẻo của chị. Thế rồi họ giận nhau, anh xóa hết những cuộc ghi âm ấy; chị chặn các cuộc gọi để khỏi nghe, khỏi nói gì với anh. Nếu buộc phải gặp mặt giữa những người thân hay bạn bè, họ trở nên điếc và ngọng đối với nhau, mặc dù vẫn nói cười với những người khác. Rồi chị đi nước ngoài lao động. Mặc dù đã học mấy khóa Anh ngữ giao tiếp, nhưng chị không thể hiểu được điều người ta nói, chị cố gắng nói và diễn đạt bằng cả hai tay, họ cũng không hiểu chị. Chị nhắn tin với gia đình: Ở đây, mình ngọng và điếc thật sự!

Ngọng và điếc gây khó khăn cho chính người ấy và những người xung quanh. Trong Tin Mừng hôm nay, “Người ta đem một người vừa điếc vừa ngọng đến với Đức Giê-su, và xin Người đặt tay trên anh” (c.32). Chính vì điếc, anh ta không nghe nói về Chúa Giêsu, nên không biết đến xin Chúa chữa lành, mà được những người khác đưa anh đến. Có thể tất cả họ là dân ngoại, vì đây không phải vùng đất của người Do thái. Chắc chắn Chúa Giêsu rất hài lòng về nghĩa cử đầy tình người này.

Hơn cả điều mong đợi, Chúa Giêsu không chỉ đặt tay chúc lành cho anh, Người còn “kéo riêng anh ta ra khỏi đám đông, đặt ngón tay vào lỗ tai anh, và nhổ nước miếng mà bôi vào lưỡi anh” (c.33). Chúa Giêsu cho anh hiểu rằng anh cần được khai mở đôi tai và miệng lưỡi để có thể sống như mọi người, và chính Người có quyền thông truyền cho anh năng lực sống ấy. “Rồi Người ngước mắt lên trời, thở dài và nói: Ép-pha-tha, nghĩa là: Hãy mở ra!” (c.34). Chúng ta không hiểu vì sao Chúa Giêsu lại thở dài, (có bản dịch là: Người “rên một tiếng”). Phải chăng Chúa buồn vì nhiều người vẫn câm và điếc tâm linh mà không muốn được cứu chữa, họ chỉ mong thấy phép lạ mà không mở tai, mở lòng để tin nhận sự hiện diện của Thiên Chúa?

Khi anh đã được chữa khỏi, đám đông mừng rỡ reo lên: “Ông ấy làm việc gì cũng tốt đẹp cả: ông làm cho kẻ điếc nghe được, và kẻ câm nói được” (c.37). Họ nhắc lại chính lời loan báo của ngôn sứ Isaia về thời cứu độ của Thiên Chúa[1] và lời nhận xét của họ nhắc lại việc tạo thành của Thiên Chúa: “Thiên Chúa thấy mọi sự Người đã làm ra quả là rất tốt đẹp”.[2]

Mỗi khi nghe Tin Mừng trong Thánh Lễ, chúng ta vẫn làm dấu thánh giá trên trán, miệng và ngực, để xin Chúa mở trí, mở miệng và tâm hồn chúng ta, để hiểu, yêu mến và loan truyền Lời Chúa. Nếu ta còn đối xử “thiên tư” hay “kỳ thị”, phân biệt giàu nghèo, như thánh Gia-cô-bê Tông đồ nói trong Bài Đọc II,[3] thì ta vẫn còn câm và điếc với một số người. Ước gì hôm nay Chúa không phải thở dài, nhưng Chúa sẽ mỉm cười vì thấy ta biết mở lòng lắng nghe để hiểu nhau, sẵn sàng an ủi, giúp đỡ và nói về Chúa cho ai đó…

Mẹ Maria đã để Chúa mở rộng đôi tai và môi miệng của Mẹ. Mẹ lắng nghe từng lời, từng ý của sứ thần và ghi nhớ, suy gẫm suốt hành trình Chúa Giêsu sống với Mẹ. Mẹ lắng nghe và cảm thông với những khó khăn của bà Êlisabeth, của chủ tiệc cưới tại Cana. Mẹ hát lên bài Magnificat để ca ngợi Thiên Chúa, để nói về Chúa và đem niềm vui cho gia đình ông Dacaria. Mẹ nói với Chúa Giêsu về nỗi lo của đôi tân hôn để xin Người cứu giúp họ.

SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ:

Noi gương Mẹ, tôi:

  • Lắng nghe và suy niệm Lời Chúa mỗi ngày.
  • Lắng nghe những người gần tôi nhất, trong gia đình, xóm ngõ, nơi làm việc…, để cảm thông và tìm cách giúp họ trong khả năng của mình.

CẦU NGUYỆN VỚI MẸ:

Lạy Mẹ Maria, xin Mẹ giúp con biết lắng nghe Chúa và nói với Chúa về tha nhân, đồng thời cũng biết lắng nghe tha nhân, nói với tha nhân về Chúa như Mẹ. Amen.

Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.

——–o0o——–

September the 8th 2024

 TWENTY-THIRD SUNDAY IN ORDINARY TIME, YEAR B

Mk. 7,31-37

“There some people brought to Jesus a man who was deaf
and could hardly talk…”
(Mk. 7,32)

CONTEMPLATE MARY LIVING THE GOOD NEWS

When they’ve just fallen in love, she likes to hear him out, but he usually took the listening part, because her voice is “so gentle and matchless”. Even when they’ve met each other, their conversations were recorded by him, so as to listen again to her crystal clear voice. Then they got angry with each other, all of these records were deleted by him; his calls were blocked by her to avoid hearing and conversing with him about anything. If they’ve been compelled to meet among relatives or friends, they would have become lisping and deaf to each other, despite the fact that they still converse with and smile at the others. Then she went abroad for work. She yet couldn’t understand what the others said, although she learnt some English communication courses and she tried to talk by using both of her hands to express herself, but she couldn’t be understood. She sent a message to her family: I’ve been really lisping and deaf here!

Lisp and deafness have caused difficulties to this man himself and those who are around him. In the Gospel today, “There some people brought to Jesus a man who was deaf and could hardly talk, and they begged Him to place His hand on him” (s.32). Due to this man’s deafness, he didn’t hear telling of Jesus, he hence didn’t know how to implore Him for cure, and he was brought to Him by someone else. Maybe all of them were pagans, since this wasn’t the Jews’ land. Jesus was certainly very pleased with this humane gesture.

It was more than what was expected, Jesus not only placed His hand to bless this man, but He also “took him aside, away from the crowd, He put his fingers into the man’s ears. Then He spit and touched the man’s tongue” (s.33). Jesus let this man understand that his ears and tongue had needed to be opened, so that he could live as everyone, and the right for transmitting this life capacity to him has belonged to Himself. “Then He looked up to heaven and with a deep sigh said to him: ‘Ephphatha!’, which means ‘Be opened!’”(s.34). We don’t understand why Jesus sighed, (there was a translation which was recorded: He “uttered a groan”). Has Jesus been sad because many people who are still spiritually lisping and deaf don’t wish to be healed, they’ve just expected to see miracles without opening their ears and heart in order to believe in God’s presence?

After this man was cured, the crowd gladly cheered: “He has done everything well; He even makes the deaf hear and the mute speak” (s.37). They evoked the own proclamation of Isaiah the prophet about God’s time of salvation[4] and their repeated comment on God’s creation: “God saw all that he had made was very good”.[5]

Each time listening to the Gospel in the Mass, we still make the sign of Cross on our forehead, mouth and chest, in order to beseech God’s opening of our mind, mouth and heart, so that we understand, love and propagate God’s word. If we yet treat “partially” or “discriminately”, through distinguishing the rich from the poor, as St. James the Apostle said in the Second Reading,[6] we’ll be still lisping and deaf towards some people. It’s hopeful that today God hasn’t to sigh, but He shall smile since He realizes that we’re aware of listening through opening our hearts so as to understand each other, of being ready to console, assist and tell someone about God…

Mary let God widely open Her ears and lips. Each of the angel’s words and intentions were listened to by Her Who had memorized and meditated on them throughout the journey Jesus had lived with Her. The difficulties of Elisabeth and of the wedding host at Cana were listened to and sympathized with by Her. The Magnificat praise was sung by Mary so as to glorify God, tell about God and bring joy to Zacharias’ family. She told Jesus about the newly married couple’s anxiety in order to ask His assistance for them.

LIVE THE GOOD NEWS WITH MARY

Imitating Mary, I:

  • Listen to God’s word and meditate on it everyday.
  • Listen to those who are nearest to me, in my family, neighborhood, workplace…, in order to sympathize with them and find ways to assist them according to my abilities.

PRAY WITH MARY

 O Mary, I beg You to assist me in being aware of listening to God and of telling Him about my neighbors, I’m concurrently aware of listening as well to my neighbors whom I tell about God as Yourself. Amen.

O Mary conceived without sin,
Pray for us who have recourse to You.

 

 

 

[1] X. Bài Đọc I, Is 35,4-7a

[2] St 1,31

[3] Gc 2,1-5

[4] First Reading, Is 35,4-7a

[5] Gen. 1,31

[6] Jm. 2,1-5

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *