15.09.2024 – CHÚA NHẬT TUẦN XXIV THƯỜNG NIÊN – NĂM B
Mc 8,27-35
“Thầy là Đấng Ki-tô.
Con Người phải chịu đau khổ nhiều…”
(Mc 8,29.31)
CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG:
Hôm qua, ngày 14 tháng 9, chúng ta vừa cùng với Giáo Hội suy tôn Thánh Giá cứu độ của Chúa Giêsu:
“Chúng con tôn thờ thánh giá Chúa,
hát mừng Ngài sống lại hiển vinh;
ấy chính vì bởi cây thập giá,
niềm hân hoan tràn ngập địa cầu.”[1]
Theo kế hoạch nhiệm mầu của Thiên Chúa, Chúa Giêsu sẽ cứu độ con người bằng cuộc khổ nạn và cái chết trên thập giá, điều mà trí khôn nhân loại không thể hình dung được. Vì thế, Chúa Giêsu muốn mặc khải cho các môn đệ hiểu sứ mạng của Người, để họ có thể tiếp nối và loan truyền sứ mạng ấy cho muôn dân.
Người gợi ý cho các môn đệ: “Người ta nói Thầy là ai?” (c.27). Các ông tranh nhau kể tên những nhân vật vĩ đại mà người ta gán cho Thầy: Gioan Tẩy Giả, Êlia, hay một vị ngôn sứ nào đó. Rồi Người hỏi họ: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” (c.29) Bị bất ngờ, các ông chưa sẵn sàng để trả lời, hoặc không dám nói lên vì chưa hoàn toàn xác tín. Ông Phêrô thưa: “Thầy là Đấng Ki-tô” (c.29). Đúng lắm, nhưng thay vì khen, “Chúa Giêsu liền cấm ngặt các ông không được nói với ai về Người” (c.30).
Phêrô nói đúng, nhưng chính ông và các môn đệ khác chưa hiểu đúng về sứ mạng Ki-tô (Cứu chuộc) của Thầy. Đối với các ông, Thầy là Đấng được Xức Dầu để giải thoát dân tộc khỏi đế quốc Rôma và thiết lập một thể chế chính trị mới. Như thế, họ cũng mong chờ ngày được chia phần vinh quang với Người. Chính lúc ấy, Chúa Giêsu cho các ông biết cách Người sẽ thực thi sứ mạng Cứu chuộc và con đường Người sẽ phải đi: “Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế cùng kinh sư loại bỏ, bị giết chết và sau ba ngày sẽ sống lại” (c.31). Đó chính là con đường của Người Tôi Trung đau khổ của Đức Chúa mà ngôn sứ Isaia đã mô tả.[2]
Điều đó hoàn toàn trái ngược với “giấc mơ” của các môn đệ. Các ông đã theo không đúng người, hay Thầy của các ông đi không đúng đường? Việc ông Phêrô “trách Người” (c.32) nằm trong trường hợp thứ hai: Thầy cần phải đi con đường mà chính ông vạch ra, thì mới đạt được điều ông mơ ước. Vì thế, Chúa Giêsu trách Phêrô, đồng thời dạy cho cả nhóm, để các ông trở về đúng vị trí của người học trò là bước đi theo sau Thầy: “Xa-tan! lui lại đàng sau Thầy! Vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người.” (c.33).
Cũng như Phêrô và các môn đệ khi xưa, chúng ta tin tưởng và muốn đi theo Đức Giêsu, nhưng mỗi khi gặp thập giá, ta thường nghi ngờ quyền năng và tình thương của Chúa, trách Chúa để mình khổ thế này…, như thế, ta chỉ tìm một Đức Giêsu không thập giá và sẽ không bao giờ gặp được Người. Đức Tin phải được thể hiện ra hành động, nếu không, là đức tin chết.[3] Chính khi ta sẵn lòng đón nhận những khó khăn xảy đến trong cuộc sống hằng ngày cùng với Đức Kitô (dù đôi khi với trí khôn giới hạn, ta không hiểu được); khi ta trung thành chu toàn bổn phận của mình, sống có trách nhiệm với mọi người trong gia đình, nơi làm việc…, ta sẽ được nếm cảm sự bình an và niềm vui nội tâm, nhất là được hưởng sự sống đời đời với Chúa.
Hôm nay, ngày 15-9, cũng là ngày kính nhớ Đức Mẹ Sầu Bi. Suốt cuộc đời, nhất là từ sau ngày được truyền tin, Mẹ đã tự nguyện đi vào kế hoạch yêu thương và cứu độ của Thiên Chúa với lời “Xin Vâng”. Mẹ ngày càng khám phá ra và xác tín rằng: tư tưởng của Chúa không giống tư tưởng người đời. Mẹ đã sống đức tin qua việc chiêm ngắm và dò dẫm bước theo Chúa Giêsu giữa những nghịch cảnh của cuộc sống.
SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ
Noi gương Mẹ, tôi chiêm ngắm và bước theo Chúa Giêsu mỗi ngày qua cầu nguyện và sống Bí tích Thánh Thể.
CẦU NGUYỆN VỚI MẸ
Lạy Mẹ Maria, xin giúp con mỗi ngày hiểu biết Chúa hơn, yêu mến và sống gắn bó với Chúa hơn, biết đón nhận đau khổ như phương thế đem lại ơn cứu độ cho chính con và tha nhân. Amen.
Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.
———o0o——–
September the 15th 2024
TWENTY-FOURTH SUNDAY IN ORDINARY TIME, YEAR B
Mk 8,27-35
“You are the Messiah.
The Son of Man must suffer many things”
(Mk.8,29.31)
CONTEMPLATE MARY LIVING THE GOOD NEWS
Yesterday, September the 14th, in common with the Church, we’ve just exalted Jesus’ Holy Cross of salvation:
“We adore Your Holy Cross,
we praise You Who was gloriously resurrected;
for by Your Cross,
the globe has been overflowed with joyfulness.”[4]
According to God’s mysterious plan, human beings would be saved by Jesus, through His passion and His death on the cross which human intellect can’t imagine. Therefore, Jesus wished to reveal His mission so that the disciples understood it which they could continue and proclaim to all people.
The disciples were suggested by Jesus: “Who do people say I am?” (s.27). They argued with each other by relating the great characters who were foisted on their Master: John the Baptist, Elijah, or some prophet. Then they were asked by Him: “But what about you? Who do you say I am?” (s.29). Unexpectedly, the disciples weren’t ready to answer, or they didn’t dare to tell since they hadn’t yet had complete confidence. Peter answered: “You are the Messiah” (s.29). It’s quite right, but instead of giving him a compliment, “Jesus warned them not to tell anyone about Him” (s.30).
Peter said rightfully, but he himself and the other disciples hadn’t yet rightfully comprehended their Master’s Redemptive mission. Towards them, their Master had been the One Who was Anointed so as to liberate their people from the Roman empire and to establish a new political institution. They had thus expected as well the day when they would share the glorious part with Him. It was just at that time, they were shown by Jesus the manner of executing His Redemptive mission and the way which He would have to take: “The Son of Man must suffer many things and be rejected by the elders, the chief priests and the teachers of the law, and that he must be killed and after three days rise again” (s.31). This was really the way of the Lord’s wretched Loyal Servant whom Elijah the prophet described.[5]
That was entirely contrary to the disciples’ “dream”. Were they following the wrong person, or was their Master being on the wrong way? Peter’s “remonstration with Him” (s.32) was in the second case: Their Master needed to follow the way which he himself outlined, then his dream would be achieved. Peter was hence rebuked by Jesus Who concurrently taught the whole group, in order that they returned to the learners’ rightful position which was behind their Master: “Get behind me, Satan! You do not have in mind the concerns of God, but merely human concerns” (s.33).
As Peter and the disciples in the old days, we believe and we wish to follow Jesus, but each time encountering the cross, we often suspect God’s power and love, we remonstrate Him Who has let us endure such sufferings…, so we’ve just looked for a Jesus without cross, and we’ll never meet Him. The faith must be expressed through action, unless it will be dead.[6] It’s really when we’re willing to receive the difficulties which have happened in everyday life together with Christ, (although sometimes with our limited intellect, we don’t understand them), when we faithfully fulfill our duties, and we live in accordance with our responsibilities to everyone in our family, workplace…, we’ll taste the internal peace and joy, we’ll especially enjoy the eternal life with God.
Today, September the 15th, is also the memorial to our Lady of Sorrows. Throughout Mary’s life, especially after the Annunciation, with Her “Yes”, She had voluntarily followed God’s plan of love and salvation. She more and more had discovered and believed that: God’s thoughts aren’t similar to human beings’ ones. She had lived Her faith through contemplating and groping while following Jesus among the life adversities.
LIVE THE GOOD NEWS WITH MARY
Imitating Mary, I contemplate and follow Jesus each day through praying and living the Eucharist Sacrament.
PRAY WITH MARY
O Mary, assist me each day in having more knowledge of God, in loving and living more closely to Him, in being aware of receiving the sufferings as means for bringing the salvation grace to myself and my neighbors. Amen.
O Mary conceived without sin,
Pray for us who have recourse to You.
———–o0o———-
[1] TCTM Kinh Sáng, ngày 14/9
[2] X. Bài Đọc I, Is 50,5-9a
[3] X. Bài Đọc II, Gc 2,14-18
[4] Morning Prayer, September the 14th
[5] First Reading, Is 50,5-9a
[6] Second Reading, Jm. 2,14-18