fbpx

CÙNG MẸ SỐNG TIN MỪNG – 30.03.2025 – CHÚA NHẬT TUẦN IV MÙA CHAY – NĂM C

30.03.2025 – CHÚA NHẬT TUẦN IV MÙA CHAY – NĂM C

Lc 15,1-3.11-32

“Anh ta ao ước lấy đậu muồng heo ăn mà nhét cho đầy bụng,
nhưng chẳng ai cho”
(Lc 15,16)

ĐỌC TOÀN BÀI PHÚC ÂM

CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG:

Trở về căn phòng cũ sau buổi tiệc vui, Cậu Út vẫn chưa dám tin vào những gì đang xảy ra với mình: Tủ áo mới, kệ giày, bàn làm việc… mọi thứ vẫn y nguyên như trước, nhưng đẹp hơn trước, vì tất cả những cái cũ, cậu đã đem đi hết. Mọi sự ở trước mắt cậu đều biểu hiện tình yêu của cha! Thay vì trừng phạt, cha đã ban lại cho cậu tất cả. Ôi! Cha quá yêu chiều và quảng đại với đứa con hư đốn!… Nếu không trở về, cậu có thể đã chết vì đói, và chắc chắn không được tận hưởng giây phút này.

Cậu hồi tưởng lại khoảnh khắc khiến cậu quyết định trở về: Chỉ vì bụng đói! Ôi thôi! “Bụng đói đầu gối phải bò!”[1] Với tư cách là con ông chủ, thế mà cậu đã phải hạ mình đi làm thuê, mà lại làm thuê cho dân ngoại! Nhục nhã hơn nữa, cậu phải sống chung với đàn heo, giống vật mà cả dân tộc cậu xem là ô uế. Thế mà loài ô uế ấy vẫn được ăn no, tắm sạch, còn cậu thì lại vừa đói, vừa rách, đói run cả chân tay, đói hoa cả mắt. Đói đến nỗi cậuao ước lấy đậu muồng heo ăn mà nhét cho đầy bụng, nhưng chẳng ai cho(c.16). Ôi! Nếu lúc ấy mà được ăn no cùng với heo, có lẽ cậu đã chẳng nghĩ đến việc trở về! May thật!

Cậu cảm thấy biết ơn cái đói, cái khổ đó, vì chúng giúp cậu biết quý những điều mà cậu đã đánh mất. Cậu nhận ra mình đã sai lầm, khi “thu góp tất cả rồi trẩy đi phương xa” (c.13), và quyết định “đứng lên đi về cùng cha” (c.20) quả là đúng đắn và cần thiết. Giờ đây, cậu mới hiểu Cha thật bao dung, khác xa với những gì cậu nghĩ về Cha trước đây. Cha không cần nghe cậu thú tội, không muốn nhắc đến những gì cậu đã phung phí. Cha mong sự hiện diện của cậu, như chính cậu cần sự hiện diện của Cha! Cậu tự nhủ lòng phải báo hiếu Cha với trọn tình yêu và thời gian còn lại của đời mình…

Chính lúc ấy, cậu Cả lại uất ức, hậm hực vì thấy cha thiên vị thằng Út và bất công với mình. Theo ý cậu, thằng Út thật đáng trách, còn mình thì đáng được thưởng và đáng thương: Mình có công chứ không có tội. Hóa ra, xưa nay cậu đã làm mọi việc chỉ vì đợi cha thưởng công, chứ không vì tình yêu đối với cha! Hỡi ôi!… Nếu không ở vào tình trạng “hoang đàng” như người em, chúng ta cũng thật khó nhận ra tội khô cạn tình yêu của mình. Đàng khác, nếu ở vào hoàn cảnh khó khăn nhất, ta lại dễ trách móc, oán giận Chúa. Ít ai biết rằng ngay lúc bế tắc ấy lại là cơ hội cho ta nghĩ đến tình thương của Chúa để hồi tâm trở về với Chúa như người em. Cho dù giống ai trong hai anh em ấy, ta vẫn cần hoán cải, tận dụng thời gian hiện tại để “sinh hoa trái” ngay bây giờ.

Mẹ Maria luôn ở trong tình thương của Chúa và đẹp lòng Người. Mẹ đã hiệp thông lớn trong công trình cứu độ với Đức Giêsu, nhưng không hề tự mãn; trái lại, Mẹ dạy ta biết nhận ra ý Chúa qua nghịch cảnh và những điều trái ý, đó là những cơ hội mời gọi ta sống đẹp lòng Chúa. Qua những lần hiện ra, Mẹ luôn nhắn nhủ và mời gọi các tội nhân trở về đón nhận tình thương tha thứ của Chúa. 

SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ:

Noi gương Mẹ, tôi đón nhận, cảm thông với những ai đang sống xa Chúa, dâng những hy sinh kết hiệp với Chúa Giêsu và cầu nguyện cho các tội nhân trở về với Chúa.

CẦU NGUYỆN VỚI MẸ:

Lạy Mẹ Maria, xin giúp con biết hồi tâm, nhìn nhận tội lỗi của con và thực lòng ăn năn sám hối, trở về với Chúa, với anh em; biết cảm thông và đón nhận người khác, vì cùng là con cái Chúa, là anh chị em với nhau. Amen.

Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.

—————–o0o—————

March the 30th 2025

THE FOURTH SUNDAY OF LENT, YEAR C

(Lk 15,1-3.11-32)

He longed to fill his stomach with the pods that the pigs were eating,
but no one gave him anything

(Lk 15,16)

CONTEMPLATE MARY LIVING THE GOOD NEWS

Returning to his old room after a joyful banquet, the youngest son still didn’t dare to believe in what was occurring to him: A new wardrobe, a shoe rack, a desk… everything was the same as before, but more beautiful than before, since he took away all the old objects. Everything which was in front of his eyes had been manifesting his father’s love! Instead of being punished, all that he had been given back was from his father. Oh! This one had been so loving and generous to his unruly son!… If he hadn’t returned, he might have starved to death, and he certainly wouldn’t have enjoyed this moment.

He recalled the moment which made him decide to return: It was merely because of his hunger! Oh well! “Needs must, when the devil drives”![2] As the boss’ son, but he had to humble himself for hire-work, and work for foreigners! It was even more shameful, he must live in common with a herd of pigs, the animal species which had been considered to be unclean by his whole nation. These filthy creatures were yet full up and cleanly bathed, but he was both hungry and ragged, due to hunger, his limbs were shaking and his eyes were dizzy. He was so hungry that he longed to fill his stomach with the pods that the pigs were eating, but no one gave him anything(s.16). Oh! If at that time he had been fed in full together with the pigs, perhaps he wouldn’t have thought of returning! How lucky he was!

He felt grateful for these hunger and suffering, owing to them, he was helped with appreciating the matters which he lost. He realized that he was erroneous, when he “got together all he had, and set off for a distant country” (s.13), and his decision to “get up and go to his father” (s.20) was indeed exact and necessary. Now he understood that his father had been truly tolerant, exceedingly different from what he thought of him before. It wasn’t necessary for his confession  to be heard by his father who didn’t want to mention the things which he wasted. His father had been longing for his presence, just as he himself had needed his one! He was telling himself that the point which he must have was the filial piety towards his father with his complete love and the remaining time of his life…

At that very moment, the eldest son was indignant and resentful because he realized that his youngest brother had been behaved partially by his father who was unfair to him. In accordance with his thought, this youngest brother was really blameworthy, while he deserved to be rewarded and was pitiful: He had merit instead of sin. It turned out that everything he worked was just to wait for his father’s reward, it wasn’t with the purpose of his love for him! Alas!… If we weren’t in a “prodigal” situation like this youngest brother, it would also be really difficult for us to recognize our sin of drying up our love. On the other hand, if we were in the most difficult circumstance, God would be easily reproached and resented by us. Few people know that at that moment of impasse, it’s an occasion for us to think of God’s love to Whom we repent and return like this youngest brother. However, regardless of any person among these two brothers whom we resemble, we still need to convert and take advantage of the present time so as to “bear flowers and fruits” right now.

Mary was unceasingly staying in God’s love Whom She had pleased. Being in great communion with Jesus’ salvation, but Mary wasn’t complacent at all about it; on the contrary, we’ve been taught by Her to realize God’s will through adversities and displeasures which are opportunities for appealing to us, so that we live to please God. Through Mary’s apparitions, sinners have always been gently advised and invited by Her to return in order to receive God’s forgiving love.

LIVE THE GOOD NEWS WITH MARY

Following Mary’s example, I receive and sympathize with those who are living far from God, I offer my sacrifices in union with Jesus and I pray for sinners so that they return to God.

PRAY TO MARY

O Mary, assist me in being aware of coming back to my heart, of recognizing my sins and sincerely repenting, of returning to God and to my neighbours; in being aware of sympathizing with and of receiving others, because we’re all God’s children, brothers and sisters to each other. Amen.

O Mary conceived without sin,
Pray for us who have recourse to You.

[1] Tục ngữ Việt Nam

[2] Vietnamese proverb

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *