fbpx

CÙNG MẸ SỐNG TIN MỪNG – 30.05.25 – THỨ SÁU TUẦN VI PHỤC SINH

30.05.25 – THỨ SÁU TUẦN VI PHỤC SINH

Ga 16,20-23a

 “Thầy sẽ gặp lại anh em, lòng anh em sẽ vui mừng;
và niềm vui của anh em không ai lấy mất được.”

(Ga 16,22)

ĐỌC TOÀN BÀI PHÚC ÂM

CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG:

Trong hành trình loan báo Tin Mừng, đã có lúc Phaolô cảm thấy mệt mỏi và chán nản khi những cố gắng của mình không mang lại kết quả như lòng mong ước, lại còn phải chịu biết bao thử thách: bị hiểu lầm, đòn vọt, tù đày, nhất là sự quấy nhiễu của những người đồng hương Do thái. Nhưng Thiên Chúa vẫn ở với và bảo vệ ông; nên ông tiếp tục ở lại và xây dựng giáo đoàn Côrintô.[1] Sự trung thành ấy cuối cùng cũng đã đem đến cho ông niềm an ủi, “bởi vì trong Đức Ki-tô Giê-su, nhờ Tin Mừng, chính tôi đã sinh ra anh em.[2] Phaolô đã kinh nghiệm điều chính Chúa Giêsu đã nói, khi Người ví cơn đau đớn đầy hiểm nguy của người sản phụ, với niềm vui mừng sau đó, khi thấy con chào đời.

Cũng thế, các môn đệ Chúa Giêsu sẽ phải đối diện với nỗi lo âu khắc khoải và sợ hãi trước cái chết kinh hoàng của Người, nhưng niềm vui của họ sẽ vỡ òa khi được gặp lại Chúa Phục Sinh. Trong lúc lo sợ, các ông đã “đóng kín cửa” lại,[3] nhưng khi được gặp và chạm đến những vết thương của Đấng Phục Sinh, được cùng ăn và chuyện trò với Chúa, các ông đã dám mở tung cửa ra để tiếp nối sứ mạng của Thầy, nhờ sức mạnh của Thánh Thần.[4] Từ đó, những khó khăn thử thách, lao tù và mọi hình thức bách hại cũng không làm các ông chùn bước, và hầu hết các tông đồ đều chịu tử đạo để làm chứng cho Tin Mừng. Các ngài bằng lòng chấp nhận cái chết đau thương, vì biết chắc chắn mình sẽ được gặp Chúa trong niềm vui bất tận, đúng như lời Chúa Giêsu đã nói: “Thầy sẽ gặp lại anh em, lòng anh em sẽ vui mừng; và niềm vui của anh em, không ai lấy mất được” (c.22).

Ngày nay, rất hiếm khi chúng ta bị bách hại như các tông đồ và các vị tử đạo. Tuy nhiên, cuộc sống vẫn đầy dẫy những khó khăn, cám dỗ, những tật xấu và tội lỗi mà ta phải dứt khoát từ bỏ để trung thành với giáo huấn của Chúa. Chỉ cần ta noi gương Chúa, nhịn đi một lời nói gay gắt khi gặp điều trái ý, hay im lặng không biện minh khi bị hàm oan…cũng là tử đạo cách âm thầm. Những hy sinh nhỏ bé này rất đẹp lòng Chúa, đem lại cho ta sự bình an và niềm vui nội tâm. Tính tự nhiên chúng ta hay chiều theo ý riêng, chạy trốn đau khổ, thích sống dễ dãi, thoải mái và tiện nghi, những thú vui nhất thời của thế gian và bất trung với Thiên Chúa. Chúa không xúi ta né tránh đau khổ, cũng không dụ ta tìm con đường diệt khổ, nhưng Chúa dạy ta đón lấy đau khổ và tìm thấy ý nghĩa của nó trong tình yêu. Đó là nguồn mạch của niềm vui Kitô giáo, niềm vui không ai lấy mất được, giúp ta tìm thấy ý nghĩa của cuộc sống và đưa ta đến hưởng niềm vui đời đời với Chúa trong Nước Trời.

Hơn ai hết, Mẹ Maria đã hiệp thông sâu xa với Chúa Giêsu trong những nỗi đau khổ mà Người phải chịu trong cuộc sống trần gian, đặc biệt trong cuộc khổ nạn của Người. Chúng ta đã từng suy gẫm 7 nỗi đau của Mẹ cùng với Chúa Giêsu trong Tuần Thánh, và ta biết chắc chắn trong ngày Chúa Phục Sinh, Mẹ là người vui mừng hơn cả. Chính vì thế, trong suốt Mùa Phục Sinh, cả Giáo Hội và cả triều thần thiên quốc đồng hân hoan chúc mừng Mẹ:

Lạy Nữ Vương Thiên đàng hãy vui mừng. Alleluia.
Vì Đấng Mẹ đã đáng cưu mang trong lòng. Alleluia.
Người đã sống lại thật như lời đã phán hứa. Alleluia.

SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ:

Là Kitô hữu và noi gương Mẹ, tôi chấp nhận những khó khăn, thiệt thòi, trong niềm tin và hy vọng vào Chúa Kitô Phục Sinh.

CẦU NGUYỆN VỚI MẸ:

Đọc kinh Lạy Nữ Vương thiên đàng:[5]

Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.

[1] X. Bài đọc I, Cv 18,9-18

[2] 1Cr 4,15

[3] Ga 20,19

[4] X. Cv 2,1-28

[5] https://www.conggiao.org/kinh-nu-vuong-thien-dang/

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *