23.06.25 – THỨ HAI TUẦN XII THƯỜNG NIÊN
Mt 7,1-5
“Anh em đừng xét đoán, để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán.”
(Mt 7,1)
CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG:
Linh mục Nguyễn Tầm Thường có kể câu chuyện về việc “Xét đoán” sai lầm: “Tôi đã có hình ảnh không đẹp về một linh mục. Gần một năm trời tôi nhìn linh mục với hình ảnh như vậy.” Ngài thấy cha xứ cho trồng cây chung quanh nhà xứ, nhưng có vẻ không tính toán kỹ, nên phải làm đi làm lại nhiều lần, tốn kém thời gian và tiền của. Năm sau, khi ngài trở lại xứ ấy, cha già cho biết việc cha xứ muốn giúp đỡ mấy gia đình quá nghèo, nhưng một cách tế nhị để họ không phải mang ơn. Vì thế, cha xứ đã “bày việc” để gọi con cái của họ đến nhà xứ làm việc, mới có cớ trả công cho họ, mà họ không phải mang ơn cha.[1]
Chúa Giêsu dạy: “Anh em đừng xét đoán, để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán” (c.1), vì xét đoán là việc của Thiên Chúa. Thường khi “xét”, chúng ta còn “đoán” theo suy nghĩ chủ quan của mình mà không tìm hiểu sâu xa hay kiểm chứng, nên kết quả thường không chính xác và đôi khi sai hoàn toàn. Chúng ta rất đau khổ mỗi khi biết mình bị xét đoán sai. Cũng thế, khi xét đoán sai về người khác, ta cũng làm cho họ đau khổ.
Chúng ta dễ xét đoán là vì ta kiêu ngạo và chủ quan: tin vào sự hiểu biết và kinh nghiệm bản thân, cho rằng mình biết nhiều và đôi khi còn xét đoán cả hoạt động của Thiên Chúa nữa… Ta quên rằng mình chỉ thấy được một vài góc cạnh bên ngoài của vấn đề, còn phần chìm sâu bên trong thì hoàn toàn mù tịt. Chúa Giêsu mời gọi chúng ta đừng xét đoán, nhưng hãy nhìn sâu vào bên trong hoàn cảnh của mỗi sự kiện và con người, để hiểu thấu đáo hơn. Nhưng trước tiên, cần nhìn sâu vào nội tâm mình để thấy được những “cái xà” (tính hư, nết xấu) của mình lớn hơn nhiều so với “cái rác” là những thiếu sót của người khác. Ca dao Việt Nam có câu: “Chân mình thì lấm mê mê, cứ cầm bó đuốc mà rê chân người”. Thái độ khôn ngoan hơn cả là xem lại đời sống của mình, sẽ thấy mình không đủ tiêu chuẩn để ném đá người phụ nữ bị bắt quả tang đang ngoại tình.[2]
Một khi đặt mình trước mặt Chúa, Đấng thấu suốt tâm can và biết tường tận từng ý nghĩ sâu kín nhất của lòng người, ta phải khiêm tốn nhìn nhận và xin lỗi Chúa, ta sẽ không cho phép mình xét nét, bình luận chỉ trích, phê phán, hoặc “ném đá” ai, không mổ xẻ chuyện riêng tư của người khác, bởi chính mình cũng rất cần được tôn trọng quyền riêng tư… Trái lại, chúng ta ý thức truyền đi những thông điệp tích cực của Lời Chúa dạy ta sống hướng thiện, yêu thương, liên đới, khích lệ và hòa giải, để cuộc sống mỗi ngày thêm đẹp hơn.
Đức Maria, Mẹ chúng ta, đã sống lòng thương xót cách tuyệt vời: Sau ba ngày tìm kiếm Con bị thất lạc, Mẹ gặp thấy Con đang ngồi giữa Đền thờ tranh luận với các vị kinh sư đáng kính. Thay vì bực bội trách mắng, Mẹ chỉ hỏi: “Sao con làm thế?” và lắng nghe Con. Thế nhưng, cậu con 12 tuổi lại thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra: “Sao cha mẹ lại tìm con? Cha mẹ không biết là con có bổn phận ở nhà của Cha con sao?“[3] Tuy không hiểu, Mẹ vẫn ghi nhớ lời nói của Người và suy đi nghĩ lại trong lòng. Mẹ cố gắng tìm hiểu để mỗi ngày một biết Chúa sâu xa hơn.
SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ:
Noi gương Mẹ, tôi tập lắng nghe và chiêm ngắm nhiều hơn, để biết nhận định chín chắn hơn và phát biểu ít hơn.
CẦU NGUYỆN VỚI MẸ:
Lạy Mẹ Maria, xin cho con biết năng đặt mình trước mặt Chúa, để chiêm ngắm và cảm nhận lòng thương xót của Chúa dành cho con, để con cũng biết nhìn tha nhân với đôi mắt đầy trìu mến và cảm thông như Chúa và Mẹ luôn nhìn chúng con. Amen
Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.
[1] X. https://www.hddaminhthanhlinh.net/a2358/xet-doan-lm-nguyen-tam-thuong-s-j
[2] X. Ga 8,2-11
[3] Lc 2, 49