14.08.25 – THỨ NĂM TUẦN XIX THƯỜNG NIÊN
Mt 18,21-9,1
“…ngươi không phải thương xót đồng bạn,
như chính ta đã thương xót ngươi sao?”
(Mt 18,33)
CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG:
Trong Tông sắc “Dung Mạo Lòng Thương Xót”, Đức Cố giáo hoàng Phanxicô xác tín rằng: “Chúa Giê-su Ki-tô là dung nhan Lòng Thương Xót của Thiên Chúa.”[1] Người đã mặc khải Lòng Thương Xót của Chúa Cha qua lời nói, hành động và chính bản thân Người[2]. Người cũng dạy chúng ta thực thi lòng thương xót để nên giống Thiên Chúa. Tuy nhiên, để sống lòng thương xót thật không dễ, nhưng không phải là không thể, vì Thiên Chúa luôn ban đủ ơn cho chúng ta. Như xưa Chúa đã cho sông Giođan khô cạn để Dân Do thái qua sông, vào định cư trong Đất Hứa, Người cũng ban đủ ơn để ta sống tha thứ, yêu thương nhau.
Tuy nhiên, Thiên Chúa giáo dục con người một cách tiệm tiến. Trong Cựu Ước, Luật Môsê cho phép “báo thù tương xứng” khi bị hại, hoặc nếu có tha thứ thì không quá bảy lần, với điều kiện là người có lỗi phải biết sám hối.[3] Thế nên, tông đồ Phêrô tưởng rằng tha thứ đến 7 lần (không kể đến việc xin lỗi) thì đã là nhiều lắm. Nhưng Chúa Giêsu dạy phải tha đến “bảy mươi lần bảy”, tức là tha mãi không ngừng. Chúa Giêsu đã diễn tả lòng quảng đại của Thiên Chúa qua dụ ngôn tên đầy tớ mắc nợ vua “mười ngàn yến vàng”, nhưng vua đã “chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ” (c.27).
Thế nhưng, vô phước thay! người đầy tớ này đã không biết hưởng dùng lòng thương xót của ông chủ, nên không sinh lợi ra được chút nào để tha cho bạn mình, dù chỉ là một món nợ rất nhỏ. Cũng thế, mỗi người chúng ta đã nhận từ Chúa biết bao ơn lành: thân xác, linh hồn, những điều kiện sống (vật chất, tinh thần, thiêng liêng…). Nhưng chúng ta thường không nhận ra, không biết nếm cảm hạnh phúc ấy, nên cứ sống bất xứng và phản nghịch lại Thiên Chúa, bất công với tha nhân, chấp nhất và “ghim gút” những lỗi lầm nhỏ nhặt của anh chị em… Thiên Chúa là Đấng không mệt mỏi để tha thứ, nhưng chúng ta lại không nhận ra nên ngần ngại xin lỗi Chúa và mệt mỏi khi tha thứ cho anh em.
Mỗi lần lãnh nhận Bí tích hòa Giải, chúng ta lại được Chúa nhắc nhở: “Ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi… đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao?” Hãy dành thời gian để thật sự cảm nhận niềm vui được Chúa tha thứ và để cho lòng mình tràn ngập tâm tình biết ơn. Khi đó, ta cũng dễ dàng tha thứ cho anh em những điều họ xúc phạm đến ta. Hơn nữa, khi đọc Kinh Lạy Cha: “Xin tha nợ chúng con như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con”, ta cần ý thức rằng: điều kiện để ta được Chúa tha thứ, là chính ta hãy tha thứ cho anh chị em mình.
Vì nhận biết “Chúa đã làm cho tôi muôn việc kỳ diệu”, Mẹ Maria đã luôn sống trong tâm tình cảm tạ Chúa và bác ái với tha nhân. Mẹ không buồn phiền chấp nhất những người đã gây đau khổ cho Mẹ và Chúa Giêsu, Con của Mẹ. Dưới chân thánh giá, cùng với Chúa Giêsu, Mẹ cũng xin Chúa Cha tha thứ cho cả nhân loại. Với các môn đệ đã chạy trốn và chối Thầy, Mẹ tha thứ và an ủi, cùng họ họp mặt cầu nguyện đợi chờ Chúa Thánh Thần trong tình yêu thương hiệp nhất.[4] Mẹ cũng cầu nguyện để chúng ta biết tha thứ cho nhau và được hưởng ơn tha thứ của Chúa.
SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ:
Cùng với Mẹ Maria, tôi năng xét mình để nhận ra lòng nhân hậu của Chúa, cảm nếm niềm vui được tha bổng vô điều kiện, để luôn sẵn sàng tha thứ và cầu nguyện cho người đã xúc phạm đến mình.
CẦU NGUYỆN VỚI MẸ:
Lạy Mẹ Maria, xin Mẹ dạy con biết tha thứ cho người khác, để chính con cũng xứng đáng được Chúa thứ tha. Amen
Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.
[1] https://www.dongthanhthe.net/tong-sac-dung-nhan-long-thuong-xot-misericordiae-vultus.html, số 1
[2] X. Công đồng Vaticanô II, Dei Verbum, 4
[3] X. Lc 17,3
[4] X. Cv 1,14