03.12.25 – THỨ TƯ TUẦN I MÙA VỌNG
LỄ THÁNH PHANXICÔ XAVIÊ
Mc 16,15-20
“Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ,
loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo.”
(Mc 16,15)
CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG:
“Thật vô lý, khi ưa chuộng một thứ mây khói chóng tàn hơn là những của cải tồn tại đời đời”.[1] Lời của vị học giả Inhaxiô thành Loyola đã khai mở cho giáo sư Phanxicô Xavier một thực tại có giá trị vĩnh hằng, đó là kho tàng Nước Trời.
Biết được kho tàng ấy, Phanxicô Xavier không còn chạy theo sự hào nhoáng của vinh quang trần thế, nhưng từ khoảnh khắc ấy, ngài đã để cho tình yêu Đức Kitô dẫn đi đến tận những bờ xa nhất của thế giới, theo đúng lệnh truyền của Người: “Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo” (c.15).
Trong chiều sâu của sứ vụ, thánh Phanxicô Xavier ý thức rất rõ: Truyền giáo trước hết là công việc của Chúa. Mục đích của việc loan báo Tin Mừng là quy tụ muôn loài thọ tạo chung quanh Đức Giêsu, nhờ tác động của Thánh Thần. Khi các môn đệ loan báo Danh Đức Giêsu, thì tự Danh ấy có quyền năng chữa lành, giải thoát, quy tụ và đổi mới con người từ bên trong. Thánh Phanxicô đã nghiệm rõ điều ấy, khi hàng vạn người được rửa tội không phải vì tài năng của ngài, nhưng vì Thánh Thần đã tác động qua môi miệng và đời sống của một người biết để cho Chúa sử dụng.
“Ai tin và chịu phép Rửa sẽ được cứu độ” (c.16). Tin không chỉ là chấp nhận một chân lý, nhưng còn là sẵn sàng mở cửa tâm hồn, để Chúa bước vào ban sự sống mới và sai ta đi thi hành chính sứ mạng của Người. Cũng chính vì thế, từ chối tin có nghĩa là khước từ sự sống, là tự “kết án” chính mình. Sứ mạng loan báo Tin Mừng vì thế không còn là một “tùy chọn”, nhưng là bản chất của mọi Kitô hữu. Khi được tình yêu Giêsu chạm đến, người ta không thể giữ niềm vui ấy cho riêng mình. Như thánh Phaolô: “Khốn cho tôi nếu tôi không rao giảng Tin Mừng!”;[2] hay như thánh Vinh Sơn Phaolô: “Một mình tôi yêu Chúa thôi thì chưa đủ, nếu người bên cạnh tôi chưa yêu mến Ngài”[3]
Thật vậy, một khi đã khám phá ra niềm vui được Chúa Giêsu yêu thương và cứu độ, chúng ta sẽ không thể ngồi yên: “ những người đang yêu không bao giờ ở yên”[4] nhưng được thôi thúc loan báo Tin Mừng này cho mọi người ta gặp gỡ. Khi đã thực sự được gặp Chúa thì chắc chắn ta sẽ được biến đổi giống Chúa hơn: ánh mắt nhân từ, tấm lòng bao dung, đầy thương xót, cảm thông, sống chân thật và tâm hồn thanh thoát hơn… Và chính đời sống được biến đổi ấy là bài giảng thuyết hùng hồn nhất giữa thế giới hôm nay – một thế giới đầy tiếng ồn quảng cáo và tranh chấp, nhưng thiếu những chứng tá thinh lặng của yêu thương, công bằng, tha thứ, khiêm nhu, chân thật… Truyền giáo vì thế không bắt đầu bằng lời nói, nhưng bằng việc để Chúa sống trong ta và Người được tự do sử dụng ta theo ý Người.
Đức Maria là khuôn mẫu tuyệt hảo của người truyền giáo. Mẹ cưu mang Chúa trong lòng, để rồi trong niềm vui sâu thẳm, Mẹ “vội vã” lên đường. Hành trình của Mẹ không mang theo kế hoạch, chiến lược hay lời lẽ khôn khéo; Mẹ chỉ mang theo Chúa Giêsu – và đó là tất cả. Chính sự hiện diện của Chúa trong Mẹ đã khiến Gioan nhảy mừng, khiến Êlizabeth nhận ra Mẹ là Mẹ Thiên Chúa.
CẦU NGUYỆN VỚI MẸ:
Noi gương Mẹ, tôi quyết tâm:
- Năng rước Thánh Thể và rước lễ thiêng liêng, năng suy gẫm Lời Chúa để luôn có Chúa trong lòng.
- Đem Chúa đến cho tha nhân bằng đời sống bác ái, phục vụ, hiện diện, cầu nguyện với và cho tha nhân.
SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ:
Lạy Mẹ Maria, xin cho con được bén lửa nhiệt thành truyền giáo, được thôi thúc bởi niềm vui ơn cứu độ, và sẵn sàng chia sẻ niềm vui ấy cho mọi người như Mẹ. Amen
Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.
—————–
03.12.25 – WEDNESDAY OF THE 1ST WEEK OF ADVENT
FEAST OF ST. FRANCIS XAVIER
Mark 16:15-20
(Full Gospel text: https://bom.so/v2ro69)
“Go out to the whole world;
proclaim the Gospel to all creation.”
(Mark 16:15)
CONTEMPLATING MARY LIVING THE GOSPEL:
It was the scholar Ignatius of Loyola who once said: “It is senseless to prefer a fleeting cloud of smoke to riches that last forever.”[5] This statement opened Professor Francis Xavier’s eyes to a reality of eternal value: the treasure of the Kingdom of Heaven.
Upon recognizing this treasure, Francis Xavier no longer pursued the glamor of worldly glory. From that moment on, he allowed the love of Christ to lead him to the farthest shores of the world, strictly obeying the Lord’s command: “Go out to the whole world; proclaim the Gospel to all creation” (v.15).
In the depth of his mission, St. Francis Xavier was fully aware that evangelization is, first and foremost, the Lord’s work. The goal of proclaiming the Gospel is to gather all creation around Jesus, through the action of the Holy Spirit. When the disciples proclaimed the Name of Jesus, that Name itself possessed the power to heal, liberate, gather, and renew people from within. St. Francis clearly experienced this; tens of thousands of people were baptized not due to his own talent, but because the Holy Spirit acted through the mouth and life of a person who allowed himself to be used by God.
“Whoever believes and is baptized will be saved” (v.16). Belief is not merely accepting a truth, but also being ready to open the door of one’s heart, allowing the Lord to enter, bestow new life, and commission us to carry out His own mission. Consequently, refusing to believe means rejecting life, it is self-condemnation. The mission to proclaim the Gospel is thus not an “option”, but the very essence of every Christian.
Once touched by the love of Jesus, one cannot keep that joy to oneself. As St. Paul declared: “Woe to me if I do not preach the Gospel!”;[6] or St. Vincent de Paul: “It is not enough for me to love God, if my neighbor does not love Him.”[7]
Indeed, having discovered the joy of being loved and saved by Jesus, we cannot sit still: “Those who are in love never stay put“,[8] but are driven to proclaim this Gospel to everyone they meet. When one has truly encountered the Lord, they are surely transformed to be more like Him: with a benevolent gaze, a heart full of compassion, understanding, living authentically, and with a more liberated soul. And this transformed life is the most powerful sermon in today’s world—a world full of promotional noise and conflict, but lacking the silent witness of love, justice, forgiveness, humility, and truth. Evangelization, therefore, does not begin with words, but by allowing Christ to live within us and giving Him the freedom to use us according to His will.
The Virgin Mary is the perfect model of the missionary. She carried the Lord in her womb, and then, in profound joy, she “set out in haste.” Her journey did not involve carrying plans, strategies, or clever words; she only carried Jesus—and that was everything. It was the very presence of Jesus within her that made John leap for joy and caused Elizabeth to recognize her as the Mother of God.
PRAYING WITH MARY:
Following your example, Mother, I resolve to:
Frequently receive the Eucharist and perform spiritual communion, and diligently meditate on God’s Word to always carry Christ in my heart.
Bring Christ to others through a life of charity, service, presence, and praying with and for them.
LIVING THE GOSPEL WITH MARY:
O Mother Mary, grant me the flame of missionary zeal, driven by the joy of salvation, and the readiness to share that joy with everyone, just as you did. Amen.
O Mary conceived without sin
Pray for us who have recourse to You.
[1] https://tgpsaigon.net/bai-viet/ngay-03-12-thanh-phanxico-xaviebon-mang-cac-xu-truyen-giao-79630
[2] 1Cr 9,16
[3] SV. XII,262
[4] ĐTC Phanxicô, sứ điệp truyền giáo 2019
[5] https://tgpsaigon.net/bai-viet/ngay-03-12-thanh-phanxico-xaviebon-mang-cac-xu-truyen-giao-79630
[6] 1 Cor 9:16
[7] SV. XII,262
[8] Pope Francis, Missionary Message 2019
