fbpx

CÙNG MẸ SỐNG TIN MỪNG – 10.12.25 –  THỨ TƯ TUẦN II MÙA VỌNG

10.12.25 –  THỨ TƯ TUẦN II MÙA VỌNG

Mt 11,28-30

 “Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề,
hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng.”
(Mt 11,28)

ĐỌC TOÀN BÀI PHÚC ÂM

CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG:

Một người mẹ gần 70 tuổi, mỗi ngày vẫn chăm sóc người con trai út bị ảnh hưởng chất độc da cam như một đứa trẻ chưa đầy tháng: “Nó được 35 tuổi rồi, nhưng cứ như một đứa bé vừa lọt lòng mẹ, không biết đói no, lạnh nóng là gì.” Bà cho biết: Có những lúc đuối sức, nhưng không nỡ bỏ mặc con: “Nó là máu thịt của mình mà, tôi không buông, không rời nó được. Càng mệt, tôi càng thương hơn…” Đúng là tình mẹ thương con làm cho bà không mệt mỏi. mà nếu có mệt mỏi thì bà cũng thích cái mệt mỏi đó.

Chỉ khi tình yêu cạn kiệt, ta mới thấy những khó khăn trong cuộc sống là nặng nề không thể mang nổi. Bởi đó, chúng ta rất cần được tình yêu của Chúa nâng đỡ, vì ngôn sứ đã loan báo: chính Thiên Chúa ban sức mạnh cho ai mệt mỏi và làm cho kẻ kiệt sức được nên cường tráng, nếu họ biết cậy trông vào Chúa.[1]

Chúa Giêsu chính là Tình Yêu, Đấng ban sức mạnh cho người mệt mỏi chán chường. Người luôn mời gọi và chờ đợi ta đến trao cho Người những gánh nặng trong đời ta: “Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng…” (c.28). Chúa Giêsu dạy ta đón nhận những khó khăn ấy bằng cách mang lấy “ách” và “gánh” tình yêu của Người, “vì ách tôi êm ái, và gánh tôi nhẹ nhàng” (c.30). Cũng như cái ách được đeo vào cổ con bò làm cho nó có sự thăng bằng và bước đi vững chắc hơn, cái “ách” và “gánh” của Chúa Giêsu chính là sự nâng đỡ khi ta tuân giữ Lời Chúa.

Nhưng cái gánh và ách của ta hôm nay là gì? Có thể đó là sức khoẻ, là khó khăn trong gia đình; có thể là một quá khứ đau thương, có thể là một trách nhiệm nặng nề; hay nỗi lo lắng về tương lai cô đơn, hoặc tính cầu toàn, mong tuyệt đối hóa mọi thứ mà cuộc sống không có gì làm cho họ thỏa lòng. Chúa Giêsu không bảo ta quăng những thứ đó đi, nhưng mời ta mang lấy chúng và đến với Người, để Người cùng vác với ta. Người đã sống kiếp người như ta và với ta, mang lấy mọi nỗi đau khổ của ta “và đưa lên cây thập giá”.[2]

Chính khi chiêm ngắm thập giá của Chúa Giêsu, chúng ta nhận ra được Thiên Chúa đã yêu thương và cảm thông với ta trong mọi nỗi khổ niềm đau, mọi cơn gian nan, khủng hoảng, hoang mang, mọi khó khăn thử thách…và Người ban cho ta sức mạnh để trung thành với bổn phận hằng ngày, vững tin và phó thác vào tình thương của Chúa.

Mẹ Maria đã tự nguyện mang lấy “cái ách” của Chúa khi thưa vâng với sứ thần, và Mẹ đã chu toàn sứ mạng với tất cả tình yêu. Mẹ đã quan tâm giúp đỡ chị Êlisabeth khi bà khó nhọc sinh con lúc tuổi già; Mẹ trao nỗi lo của đôi tân hôn ở Cana cho Chúa Giêsu, xin Người can thiệp giúp họ. Thật kỳ diệu, lời xin của Mẹ đã làm cho Chúa thay đổi “thời khóa biểu cứu độ”, và tiệc cưới lại tràn niềm vui.

Hôm nay, ta đeo Ảnh Mẹ, như mang lấy “gánh tình yêu”, để Mẹ-con cùng mang lấy gánh nặng cuộc sống và trao vào tay Chúa. Trong tình yêu của Chúa, mọi việc sẽ trở nên êm ái nhẹ nhàng cho ta.

SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ:

Noi gương Mẹ, tôi vui vẻ “mang ách” bổn phận và chu toàn mỗi ngày với tình yêu của Chúa, vác đỡ gánh nặng cho tha nhân bằng những hành động bác ái thiết thực.

CẦU NGUYỆN VỚI MẸ:

Lạy Mẹ Maria, xin Mẹ dạy con luôn biết tin tưởng trao phó mọi gánh nặng cho Chúa và học nơi Chúa cách nhìn, cách nghe tha nhân với sự quan tâm và yêu thương chân thành. Nhờ đó, con sẽ mau mắn phục vụ mọi người trong vui tươi như Chúa và Mẹ đã làm. Amen

Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.

[1] X. Bài Đọc I, Is 40, 25-31

[2] 1Pr 2,24

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *