31.03.2024 – CHÚA NHẬT PHỤC SINH – NĂM B
Mc 16,1-8
“Người đã trỗi dậy rồi”
(Mc 16,6)
CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG:
Có thể nói rằng: Trong cuộc thương khó của Chúa Kitô, ngoài những kẻ hằn học, dữ dằn, đòi kết án Chúa, vẫn còn đâu đó vài người trung thành yêu mến Chúa, nhưng tiếng nói của họ không thể át được tiếng la “đóng đinh” của những kẻ kia. Bởi họ là những phụ nữ âm thầm, trong xã hội Do thái trọng nam khinh nữ. Tuy nhiên, dù biết mình không thể bênh vực Chúa, họ vẫn kín đáo hiện diện bên Người. Đó là những phụ nữ đã theo để giúp đỡ Chúa và các môn đệ của Người từ Galilê, cho tới khi Chúa vào Giêrusalem, bị bắt và bị kết án… Họ đã chứng kiến cuộc đóng đinh và cái chết khủng khiếp của Chúa trên thập giá, và khi xác Chúa được an táng trong ngôi mộ đá, họ đã đứng nhìn xem chỗ đặt thi hài của Chúa.[1]
Các bà ấy có ý định sẽ đến viếng mộ và ướp xác Chúa, nhưng vì đó là ngày lễ nghỉ, nên các bà phải chờ qua ngày lễ. Vừa hết ngày lễ, các bà đã ra mộ từ sáng sớm. Nhưng mọi việc lại diễn ra ngoài sức tưởng tượng của các bà :
– Tảng đá lớn che cửa mộ được lăn ra một bên từ lúc nào, cửa mồ đã mở, không còn sự ngăn cách giữa cõi chết với cõi sống.
– Các bà tìm xác Chúa Giêsu nhưng không gặp.
– Một thanh niên mặc áo trắng nói cho các bà biết về Chúa Giêsu: “Các bà tìm Đức Giê-su Na-da-rét, Đấng bị đóng đinh chứ gì! Người đã trỗi dậy rồi, không còn đây nữa.” (c.6).
– Người ấy còn dặn các bà về báo với các môn đệ và riêng với Phêrô về cuộc hẹn của Chúa với các ông ở Galilê, nhưng các bà đã sợ hãi nên không nói với ai cả.
Nhìn lại cuộc khổ nạn đầy tủi nhục của Chúa Giêsu mà mọi người xa gần đều biết, nhưng đối với sự Phục Sinh quá đỗi âm thầm của Đức Giêsu, một mầu nhiệm hết sức lớn lao và trung tâm điểm của niềm tin Kitô giáo, thì chỉ những người chân thành tìm kiếm Đức Giêsu mới được Người tỏ cho biết, cho dù đó là những phụ nữ nhút nhát, sợ sệt. Người không bày tỏ vinh quang Phục Sinh bằng những tiếng pháo nổ vang trời hay ánh chớp chói lòa khiến những kẻ kết án và giết Người phải run sợ khiếp đảm. Nhưng Người tỏ mình cho những ai một lòng gắn bó, dám cùng chịu đau khổ và cùng chết với Người, để họ cũng được phục sinh với Chúa và hân hoan loan báo cho mọi người niềm vui phục sinh.
Thánh Phaolô Tông đồ nói: “Nếu Đức Kitô đã không trỗi dậy, thì lòng tin của anh em thật hão huyền, và anh em vẫn còn sống trong tội lỗi của anh em”.[2] Thật vậy, một số người vô tín ngưỡng cho rằng chết là hết, nên họ cứ phạm tội mà chẳng sợ thưởng phạt đời sau. “Nếu chúng ta đặt hy vọng vào Đức Ki-tô chỉ vì đời này mà thôi, thì chúng ta là những kẻ đáng thương hơn hết mọi người”.[3] Sự phục sinh của Đức Kitô là niềm hy vọng cho chúng ta. Đó là động lực khiến chúng ta luôn sống vui, dù đôi khi cuộc sống chẳng vui, và thôi thúc chúng ta loan báo tin vui này cho muôn dân, sẵn sàng đón nhận những đau khổ, thử thách trong cuộc sống với Chúa Giêsu, sống công bình, bác ái, tha thứ như Người.
Mẹ Maria đã theo sát Chúa Giêsu trong cuộc thương khó, Mẹ đau đớn khi gặp Chúa vác thánh giá, chết lặng trong tâm hồn dưới chân Người trên Núi Sọ. Mẹ đã ôm xác Chúa trước khi an táng Người… Chắc chắn Mẹ là người đầu tiên được chia sẻ niềm vui với Chúa Kitô Phục Sinh. Giáo Hội chúc mừng Mẹ:
Mừng vui lên, lạy Nữ Hoàng Thiên Quốc. Alleluia.
Vì Thánh Tử Bà được phúc cưu mang. Alleluia.
Đã phục sinh như lời Người phán trước. Alleluia.
Cầu Chúa cho đoàn con, lạy Nữ Hoàng. Alleluia.
SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ:
Noi gương Mẹ, tôi liên kết những hy sinh, đau khổ của mình với Đức Kitô và sống niềm vui cứu độ trong cuộc sống hằng ngày.
CẦU NGUYỆN VỚI MẸ:
Lạy Mẹ Maria, cùng với các Thiên thần, chúng con hân hoan chúc mừng Mẹ: Lạy Nữ Vương Thiên Đàng hãy vui mừng Alleluia, vì Chúa đã sống lại thật, Alleluia.
Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.
——————————–
March the 31st 2024
EASTER SUNDAY, YEAR B
Mc 16,1-8
“He has risen”
(Mc 16,6)
CONTEMPLATE MARY LIVING THE GOOD NEWS
It can be said that: In Christ’ passion, besides the spiteful, ferocious persons who required that He must be condemned, there were still few people who had loyally loved Him, but their voices couldn’t drown out the others’ scream: “Crucify Him!”. The reason was that they were silent women, in the Jewish society where men were being respected, and women had been despised. However, they knew that they couldn’t defend Jesus beside Whom they still discreetly remained. They were the women who had followed Jesus for helping Him and His disciples from Galilee, until He entered Jerusalem where He was arrested and was condemned… They witnessed Jesus’ terrible crucifixion and His death on the cross, and when His dead body was buried in a stone tomb, they stood while looking at the place where His corpse had been laid.[4]
These women intended that they would visit Jesus’ tomb and anoint His corpse, since it was the Sabbath days, they thus had to wait until the holidays passed. When the Sabbath ones were over, they went to the tomb very early in the morning. But everything happened beyond their imagination:
- The big stone which covered the tomb entrance had already been rolled away to one side at some time ago, the tomb door was opened, there was no longer a separation between the world of life and the dead.
- These women sought Jesus’ corpse which they couldn’t find.
- A young man in a white robe said to them about Jesus: “You are looking for Jesus of Nazareth Who was crucified! He has risen, He is not here” (s.6).
- These women were still told by that man to inform Jesus’ disciples, especially Peter, on His appointment with them at Galilee, but for fear, they hence didn’t tell anyone.
Looking back on Jesus’ ignominious passion which everyone who was far and near knew, but towards His very silent resurrection, an extremely great mystery and a center point of Christian faith, it was only those who had sincerely sought Jesus would be revealed by Him, although they were shy and scared women. His glory resurrection wasn’t exposed through the loudly exploded fireworks or dazzling lighting which made those who condemned and killed Him must tremble with fear. But Jesus has shown Himself to those who are wholeheartedly attached to Him, who dare to endure sufferings and death so as to be also resurrected with Him and everyone will be merrily announced the resurrection joy by them.
St. Paul said: “If Christ has not been risen, your faith is futile; you are still in your sins”.[5] Some atheists indeed think that death is the end, they thus continue to commit sins without fear of reward and punishment in the afterlife. “If only for this life we have hope in Christ, we are of all people most to be pitied ”.[6] Jesus’ resurrection is our hope. It’s a motivation which makes us unceasingly live happily, even though sometimes life isn’t happy, and we’re urged to announce this joyful news to all people, to be ready to receive the sufferings, trials in life together with Jesus, to live righteously, charitably and to forgive as Him.
Mary closely followed Jesus in His passion, She was hurtful while seeing Him Who was carrying the cross and Her heart was dumbfounded at His feet on the Calvary mountain. Before being buried, Jesus’ dead body was hugged by Mary… She is certainly the first person Who had shared joy with the Risen Christ. She has been congratulated by the Church:
O Queen of Heaven, rejoice. Alleluia!
For the Son Whom You had merit to bear. Alleluia!
Has risen as He said. Alleluia!
Pray for us to God. O Queen. Alleluia!
LIVE THE GOOD NEWS WITH MARY
Imitating Mary, I unite my sacrifices, sufferings with Christ, and live the salvation joy in my everyday life.
PRAY WITH MARY
O Mary, together with the Angels, we joyfully congratulate You: O Queen of Heaven, rejoice. Alleluia! For the Lord has risen indeed. Alleluia!
O Mary conceived without sin,
Pray for us who have recourse to You.
[1] X. Mc 15,47
[2] 1Cr 15,17
[3] 1 Cr 15,19
[4] Mc 15,47
[5] 1Cr 15,17
[6] 1Cr 15,19
()