19.11.2024 – THỨ BA TUẦN XXXIII THƯỜNG NIÊN
Lc 19,1-10
“Con Người đến để tìm và cứu những gì đã mất” (Lc 19,10)
CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG:
Có những món ăn cần được bảo quản đúng nhiệt độ đủ lạnh, và ăn lạnh mới ngon. Ngược lại, có những món ăn phải dùng khi còn nóng, nếu để nguội sẽ mất ngon và có khi còn gây hại cho sức khỏe. Lời Chúa trong Sách Khải Huyền đã ví lối sống thờ ơ của hai giáo đoàn Xác-đê và Lao-đi-ki-a: “ngươi hâm hẩm chẳng nóng chẳng lạnh, nên Ta sắp mửa ngươi ra khỏi miệng Ta.”[1] Thật vậy, càng gần Chúa, ta càng dễ thấy những khiếm khuyết, hoặc những ai sống bê tha, cũng dễ biết mình có tội để sám hối trở về. Chỉ những người sống “lưng chừng”, không nhiệt tình sốt sắng, cũng chẳng đến nỗi sa đọa, nên cứ ngỡ sẽ được hưởng thụ cả đời này, mà đời sau cũng không đến nỗi bị phạt. Nhưng vì yêu thương, Thiên Chúa vẫn kêu gọi họ hối cải: “Này đây Ta đứng trước cửa và gõ. Ai nghe tiếng Ta và mở cửa, thì Ta sẽ vào nhà người ấy, sẽ dùng bữa với người ấy, và người ấy sẽ dùng bữa với Ta.”[2]
Trong bài Tin Mừng, Chúa Giêsu đã đích thân đi tìm kiếm Da-kêu. Một điều rất đẹp là: ông Da-kêu rất “biết mình”: ông biết mình thấp bé hơn mọi người, và là một người tội lỗi vì ông “đứng đầu những người thu thuế”. Nghe biết Đức Giêsu là Đấng hay đón tiếp và tha thứ cho người tội lỗi, ông khao khát muốn được xem thấy Người. Sự khao khát thúc đẩy ông tìm cách vượt lên sự thấp bé của mình: Ông chạy tới trước để đón đường Đức Giêsu, và trèo lên một cây sung để nhìn cho rõ mặt người, chẳng ngại tuổi tác hay địa vị xã hội; ông đã trở nên như trẻ nhỏ trước mặt Chúa. Ông không ngờ chính Chúa Giêsu đang đi tìm ông. Người dừng lại đúng chỗ ông đang ẩn núp, ngước lên nhìn và gọi đúng tên ông, như thể Người đã biết và thấy ông từ trước. Người thấy rõ những mặc cảm, thao thức và khát vọng chân thành muốn đổi đời của ông. Người gõ cửa lòng ông, và ông đã vui mừng mở cửa cho người bước vào nhà, vào cuộc đời của mình.
Giữa một đám đông vây quanh, với những lời dị nghị… Chúa Giêsu không quan tâm tới mà chỉ tập trung vào Da-kêu, vì Người “đến để tìm và cứu những gì đã mất” (c.10). Cũng vậy, Da-kêu chỉ tập trung vào Chúa Giêsu, nên ông không ngại ngùng tuyên bố từ bỏ ngẫu tượng tiền bạc, và quyết tâm làm việc đền tội hơn mức đòi hỏi. Trong khi đó, đám đông “xầm xì” vì những điều Chúa làm trái với cái nhìn hạn hẹp của họ. Họ thấy họ tốt lành hơn Da-kêu. Nhưng Chúa không đến nhà bất cứ ai trong số họ.
Có lẽ phần đông chúng ta thấy mình tốt lành hơn Da-kêu. Vâng, có thể chúng ta không phạm những tội như Da-kêu. Nhưng nếu chúng ta dành thời giờ tìm kiếm Chúa để gặp gỡ Ngài, chắc chắn “gặp gỡ Đức Kitô chân thành mình gặp mình, gặp gỡ Đức Kitô đón nhận ơn tái sinh”[3] như chúng ta vẫn thường hát. Hãy mau mắn mở cửa lòng đón Chúa, ta sẽ gặp được ánh sáng sự thật từ nơi Chúa, giúp ta biết rõ mình ngay cả với những lỗi lầm sâu kín nhất và được Chúa biến đổi, được hưởng niềm vui của sự tự do nội tâm như ông Da-kêu.
Đức Maria hiểu rõ niềm vui lớn lao của Da-kêu, bởi chính Mẹ đã từng vui mừng khôn xiết khi Thiên Chúa gõ cửa và xin được đến cư ngụ nơi lòng Mẹ. Cùng với cả dân tộc, Mẹ đã luôn khao khát tìm kiếm Thiên Chúa. Mẹ cũng vượt lên trên dư luận và cả thân phận bé nhỏ của mình, để mở lòng đáp lại tiếng Chúa. Chính vì thế, ngay khi được cưu mang Chúa Giêsu, Mẹ vội vã đến chia sẻ niềm vui và thực thi bác ái với người chị họ của mình.
SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ:
Noi gương Mẹ, tôi nếm cảm niềm vui được Chúa tìm đến gõ cửa lòng và mau mắn mở cửa đón rước Chúa.
CẦU NGUYỆN VỚI MẸ:
Lạy Mẹ Maria, xin dạy con biết cảm nếm niềm hạnh phúc có Chúa và được Chúa cứu độ. Xin cho con biết chia sẻ niềm vui ấy bằng đời sống bác ái với mọi người xung quanh con. Amen
Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.
[1] Bài Đọc I, Kh 3,16
[2] Kh 3,20
[3] Bài hát gặp gỡ Đức Kitô