fbpx

CÙNG MẸ SỐNG TIN MỪNG – 21.01.25 – THỨ BA TUẦN II THƯỜNG NIÊN

21.01.25 – THỨ BA TUẦN II THƯỜNG NIÊN
Mc 2,23-28

 “Ngày Sa-bát được tạo ra cho loài người,
chứ không phải loài người cho ngày Sa-bát…” (Mc 2,27).

ĐỌC TOÀN BÀI PHÚC ÂM

CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG:

Con người là hình ảnh của Thiên Chúa. Vì thế, Thiên Chúa luôn yêu thương và bảo vệ phẩm giá của con người. Lề luật Người ban cũng là để bảo vệ và phục vụ cho con người. Khi con người phạm tội, Thiên Chúa lại ban chính Con của Người đến chuộc và cứu, bằng cách chết trên thập giá để đền thay tội của con người. Vì thế, phẩm giá của con người lại được nâng cao hơn nữa: con người là giá máu cứu chuộc của chính Con Thiên Chúa. Thế nên Đức Giêsu đã từng bênh vực quyền lợi chính đáng của con người, và người đặt con người trên cả luật ngày Sa-bát – luật quan trọng bậc nhất trong Do thái giáo.

Những người Pharisêu thời Chúa Giêsu thường chú trọng giữ luật theo hình thức bên ngoài: họ xét nét và quy kết việc các môn đệ Chúa Giêsu bứt lúa trong ngày Sa-bát là phạm đến luật Môsê, và lỗi luật ngày Sa-bát. Trong khi các môn đệ bị đói, nên đã bứt lúa dọc đường đi và vò xát trong tay để ăn cho đỡ đói; đó là điều được phép làm, vì là việc cấp thiết để cứu người. Nhưng những người Pharisêu lại “xé to” việc “bứt lúa” thành “gặt lúa”, còn “vò xát lúa” trong tay là “xay lúa”…và quy kết thành tội.

Chúa Giêsu đưa họ trở về “góc nhìn của tình yêu”, khi trưng dẫn chuyện Đa-vít đi trốn sự truy sát của vua Sa-un. Cả Đa-vít và thuộc hạ của ông đều bị đói. Ông đến nhà Đức Chúa để xin lương thực. Hôm đó, người ta chỉ có một thứ bánh tiến – bánh dành riêng cho các tư tế chứ người thường không được phép ăn. Nhưng vì lúc khẩn cấp phải cứu đói, tư tế A-bi-a-tha đã cho Đa-vít và các thuộc hạ của ông ăn bánh tiến mà không bị quy kết là lỗi luật.[1]

Thiên Chúa không thiết định các luật lệ để “o ép” con người, trái lại, mọi lề luật phải quy về việc phục vụ và thăng tiến con người. Ngay cả luật nghỉ việc ngày Sa-bát, là để những người nghèo cũng được nghỉ ngơi và thờ phượng Thiên Chúa. Vì thế, “Ngày Sabát được tạo ra cho loài người, chứ không phải loài người cho ngày Sabát. Bởi đó, Con Người làm chủ luôn cả ngày Sabát” (cc.27-28). Con người là đỉnh cao của công trình tạo dựng, và là đối tượng được Thiên Chúa yêu thương. Do đó, tôn trọng con người chính là tôn trọng Thiên Chúa.

Kitô hữu tuân giữ luật ngày Chúa nhật chính là dành thời giờ để thờ phượng Chúa, đồng thời quan tâm đến nhau trong tình bác ái và cũng để nghỉ ngơi sau một tuần làm việc vất vả. Chính khi “giữ ngày Chúa Nhật”, chúng ta ý thức và sống đúng phẩm giá là con người và con cái của Thiên Chúa. Ngược lại, khi ta viện cớ ngày nghỉ Chúa Nhật để cờ bạc, rượu chè, mê đắm phim ảnh đồi trụy, du lịch, bỏ bê người bệnh, già yếu ở nhà một mình, thì ta đã lỗi đức ái đối với bản thân, với tha nhân và mất cơ hội gặp gỡ Chúa qua những người ấy. Chúng ta cần cầu xin Chúa Thánh Thần soi sáng cho ta biết nên làm gì “tại đây, lúc này”, để có thể sống theo sự thúc đẩy của đức Ái mọi nơi mọi lúc, vì “yêu thương là chu toàn lề luật”.[2]

Đức Maria đã tuân giữ mọi luật lệ của cha ông với tất cả lòng yêu mến, và khi được Thánh Thần thôi thúc, Mẹ vội vã lên đường thăm bà Êlizabeth, giúp đỡ bà và chăm sóc bé Gioan cả trong những ngày Sa-bát… Ngay tại Cana, khi Chúa Giêsu nói “giờ của tôi chưa đến”, Mẹ vẫn tin Chúa sẽ thay đổi kế hoạch của Người vì bác ái với đôi tân hôn, để cứu họ khỏi bẽ mặt khi hết rượu giữa tiệc mừng. Mẹ đã tin và đã thấy họ được trọn vẹn niềm vui.[3]

SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ:

Noi gương Mẹ, tôi cầu nguyện và mở lòng đón nhận những soi sáng của Chúa Thánh Thần, xin ơn can đảm để thực hành.

CẦU NGUYỆN VỚI MẸ:

Lạy Mẹ Maria, xin giúp con biết tuân giữ lề luật với tinh thần yêu mến, nhưng cũng biết sống đức ái cách cụ thể và mới mẻ hơn khi nhạy bén với sự thúc đẩy của Chúa Thánh Thần. Amen

Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.

[1] 1Sm 21,2-7

[2] Rm 13,10

[3] X. Ga 2,1-11

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *