29.07.25 – THỨ BA TUẦN XVII THƯỜNG NIÊN
Lễ Các Thánh Martha, Maria Và Lazarô
Ga 11,19-27
“Đức Giêsu nói: ‘Em chị sẽ sống lại!’” (Ga 11,23)
CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG:
Khi Chúa không ban điều chúng ta xin, là để ta nhận được điều lớn lao hơn, theo kế hoạch yêu thương của Người. Đó chính là điều đã xảy ra với gia đình Martha, Maria và Lazarô, những người bạn thân thiết của Chúa Giêsu. Cả ba chị em này rất hiếu khách, nên Chúa Giêsu cùng các môn đệ thường ghé lại nhà họ.
Thế mà, khi Lazarô bị bệnh, hai chị đã nhờ người báo tin cho Chúa Giêsu. Chỉ cần Người phán một lời từ xa để Lazarô lành bệnh, nhưng Người không nói gì. Từ khi nhận được tin báo, Chúa Giêsu có đủ giờ đến thăm Lazarô, nhưng Người cố tình nán lại hai ngày và đến trễ[1]. Lazarô chết, an táng xong bốn ngày rồi Người mới có mặt! Ấm ức, buồn tủi, cả hai chị Martha và Maria đều nói như trách Chúa: “Thưa Thầy, nếu có Thầy ở đây, em con đã không chết!” Nhưng với Martha, lòng tin của chị vẫn không dừng lại ở cái chết đau thương của người em. Chị vẫn xác tín vào Đức Giêsu và quyền năng Thiên Chúa ở nơi Người: “Nhưng bây giờ con biết: Bất cứ điều gì Thầy xin cùng Thiên Chúa, Người cũng sẽ ban cho Thầy.”
Lòng tin của chị Martha khiến Chúa Giêsu xúc động sâu xa. Người đáp: “Em chị sẽ sống lại”, và Người mặc khải cho chị: “Chính Thầy là sự sống lại và là sự sống. Ai tin vào Thầy, thì dù đã chết, cũng sẽ được sống. Ai sống và tin vào Thầy, sẽ không bao giờ phải chết. Chị có tin thế không?” Đang tập trung cái nhìn đức tin vào Thầy Giêsu, chị tuyên xưng như Phêrô: “Con vẫn tin Thầy là Đức Kitô, Con Thiên Chúa!…”. Martha đã không “dừng lại” ở cái xác đang phân hủy của Lazarô, nhưng cậy dựa vào Thiên Chúa là chủ sự sống, nên chị đã nhận được kết quả của lòng tin là em chị đã sống lại.
Sau câu nói như trách Chúa đến trễ, Maria đã không nói gì thêm. Cô thích lắng nghe vì cô biết được giá trị lớn lao của những lời Thầy nói. Lazarô cũng thế, anh cùng với hai chị đã tiếp đón Chúa nhiều lần, nhưng anh cũng lắng nghe Thầy chứ không cần lên tiếng. Cả ba chị em tốt lành ấy đã sống trong tình thân thiết với Chúa Giêsu ngay trong cuộc sống thường ngày. Giáo Hội mời gọi chúng ta noi gương các ngài.
Có những lúc gặp khó khăn, đau khổ, chúng ta tha thiết cầu xin mà không thấy Chúa giải gỡ. Hãy vững tin: Chúa luôn quan tâm đến từng vấn đề của chúng ta. Người sẽ ra tay đúng giờ đúng lúc để bày tỏ vinh quang của Người và ban cho ta điều tốt nhất. Chỉ cần ta vững tin cả khi không còn gì để hy vọng nữa. Và khi Chúa ra tay, chúng ta sẽ tràn trề vui mừng, vì quyền năng của Chúa chỉ được thi thố để cứu độ chúng ta.
Với đức tin mạnh mẽ và sự khiêm tốn tột cùng, Đức Maria đã đón nhận mọi khó khăn khi cưu mang, sinh hạ và nuôi dưỡng Chúa Giêsu. Mẹ không đòi Chúa trải thảm nhung trên con đường Mẹ đi thăm bà Êlizabeth, hay trên đường đến Belem. Mẹ cũng không than vãn khi bồng con trốn sang Ai-cập. Dưới chân thánh giá, Mẹ vẫn không ngừng xác tín Người “là Con Đấng Tối Cao… triều đại Người sẽ vô cùng vô tận”, và: “Đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được.”[2] Vì thế, Mẹ đã nhận được kết quả của lòng tin là được thấy Chúa Phục Sinh. Mẹ là người nữ đầu tiên được chia sẻ sự sống trường sinh với Người cả hồn lẫn xác trên thiên đàng.
SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ:
Noi gương Mẹ, tôi xác tín vào tình thương và quyền năng của Chúa ngay giữa cơn gian nan thử thách.
CẦU NGUYỆN VỚI MẸ:
Lạy Mẹ Maria, xin dạy con luôn tin tưởng và phó thác vào Chúa như Mẹ trong mọi thánh huống của cuộc sống, để trở thành người lữ hành hy vọng, bởi lẽ hy vọng không làm thất vọng. Amen
Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.
[1] X. Ga 11,3-6
[2] Lc 1,32-33.37