02.4.2019 THỨ BA TUẦN 4 MC – C
“Đức Giê-su bảo: “Anh hãy trỗi dậy, vác chõng mà đi!”.”
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an. (Ga 5,1-3a.5-16)
Nhân một dịp lễ của người Do-thái, Đức Giê-su lên Giê-ru-sa-lem.Tại Giê-ru-sa-lem, gần Cửa Chiên, có một hồ nước, tiếng Híp-ri gọi là Bết-da-tha. Hồ này có năm hành lang.Nhiều người đau ốm, đui mù, què quặt, bất toại nằm la liệt.Ở đó, có một người đau ốm đã ba mươi tám năm.Đức Giê-su thấy anh ta nằm đấy và biết anh sống trong tình trạng đó đã lâu, thì nói: “Anh có muốn khỏi bệnh không?”Bệnh nhân đáp: “Thưa Ngài, khi nước khuấy lên, không có người đem tôi xuống hồ. Lúc tôi tới đó, thì đã có người khác xuống trước mất rồi!”Đức Giê-su bảo: “Anh hãy trỗi dậy, vác chõng mà đi!”Người ấy liền được khỏi bệnh, vác chõng và đi được.
Hôm đó lại là ngày sa-bát.Người Do-thái mới nói với kẻ được khỏi bệnh: “Hôm nay là ngày sa-bát, anh không được phép vác chõng!”Nhưng anh đáp: “Chính người chữa tôi khỏi bệnh đã nói với tôi: ‘Anh hãy vác chõng mà đi!’”Họ hỏi anh: “Ai là người đã bảo anh: ‘Vác chõng mà đi’?”Nhưng người đã được khỏi bệnh không biết là ai. Quả thế, Đức Giê-su đã lánh đi, vì có đám đông ở đấy.Sau đó, Đức Giê-su gặp người ấy trong Đền Thờ và nói: “Này, anh đã được khỏi bệnh. Đừng phạm tội nữa, kẻo lại phải khốn hơn trước!”Anh ta đi nói với người Do-thái: Đức Giê-su là người đã chữa anh khỏi bệnh.Do đó, người Do-thái chống đối Đức Giê-su, vì Người hay chữa bệnh ngày sa-bát.
Chiêm ngắm Mẹ sống Tin Mừng:
Giữa bao nhiêu người đau ốm, đui mù,què quặt, bất toại nằm la liệt bên bờ hồ chờ được ơn chữa lành, có một người vô danh trong số đó – anh được Đức Giêsu thấy và biết rõ tình trạng của anh: ốm đau hơn nửa đời người, không có ai giúp đỡ! Ngài đã động lòng trắc ẩn và chữa bệnh cho anh, dù anh chưa biết Ngài là ai, chưa tin tưởng, chưa cầu xin với Ngài.
Giữa muôn ngàn phụ nữ thuộc mọi tầng lớp trong thời đại của Đức Maria, Thiên Chúa – Đấng giàu lòng thương xót – đã nhìn đến cô thôn nữ nghèo hèn tại làng quê Nazareth nhỏ bé, ít ai biết đến, và chọn cô làm Mẹ Đấng Cứu Thế.
Điều tuyệt vời nơi Đức Maria là Mẹ đã luôn ý thức về “phận nữ tỳ hèn mọn, Người đoái thương nhìn tới”, vì thế Mẹ luôn vui mừng chúc tụng“Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả, danh Người thật chí thánh chí tôn” (Lc 1,48a.49). Một khi đã cảm nhận sâu xa tình thương của Chúa, Mẹ sẵn lòng cảm thông và biểu lộ tình thương đối với tha nhân như Chúa đã làm cho Mẹ: biết bà Elisabeth cần sự giúp đỡ, Mẹ tự nguyện đi bước trước; thấy tiệc cưới hết rượu nửa chừng, Mẹ đã chuyển cầu cùng Chúa để giải gỡ cho họ, cho dù họ chưa biết, chưa tin và chưa cầu xin với Mẹ (Ga 2,1-12).Ngày nay, Mẹ vẫn âm thầm chuyển cầu cho tất cả chúng ta.
Sống Tin Mừng với Mẹ:
Có bao giờ tôi cảm nhận được Chúa thấu hiểu tôi: “Miệng lưỡi con chưa thốt nên lời, thì lạy Chúa, Ngài đã am tường hết” (Tv 139,4) hay không?
Có bao giờ tôi cảm nhận được tình thương của Chúa khi Ngài cho tôi được làm người, làm con của Chúa, được sinh ra trong thời đại này, đất nước này, gia đình này, trong giới tính này không? Khi tôi chưa biết Ngài, chưa tin và chưa xin Ngài!
Có những điều lòng tôi vừa ao ước là được như ý, những điều tôi cho là “may mắn” phải chăng lại không phải do sự quan phòng đầy yêu thương Chúa dành cho tôi?…
Tình thương yêu Chúa dành cho riêng cá nhân tôi, khi Ngài cho tôi có những nét cá biệt so với anh chị em tôi, bạn bè tôi. Chắc chắn Chúa muốn tôi tận dụng những ơn Chúa ban đó, để phục vụ anh chị em xung quanh tôi.
Noi gương Mẹ, tôi vui sướng tạ ơn Chúa, sẵn lòng quan tâm đến tha nhân, cảm thông, giúp đỡ và cầu nguyện cho … (một người nào đó) đang cần giúp đỡ, mà không đợi người ấy phải mở lời.
Cầu nguyện với Mẹ:
Lạy Mẹ Maria, xin cho con được hợp lời với Mẹ để tạ ơn và chúc tụng Chúa, vì muôn ơn lành Chúa đã chăm sóc cho con trong suốt hành trình đời con:
“Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa Đấng cứu độ tôi. Phận nữ tỳ hèn mọn, Người đoái thương nhìn tới, từ nay hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc. Đấng toàn năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả, Danh Người thật chí thánh chí tôn.”
“Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.”