fbpx

THƠ KÍNH ĐỨC MẸ SẦU BI

LẶNG CÙNG MẸ

Can-vê Mẹ đứng lặng nhìn
Con yêu treo xác thập hình đớn đau.
Mẹ sầu nhưng chẳng bi quan,
Mẹ buồn nhưng chẳng oán than một lời.
Mẹ dâng Chúa cả cuộc đời
Vâng theo ý Chúa gọi mời dấn thân.
Ôm Con tan nát tâm thần
Vẫn tin Thiên Chúa đỡ nâng quan phòng.
Lặng  suy gương Mẹ trong lòng,
Con thơ nguyện sống trung trinh suốt đời
Gẫm suy hơn nói nên lời
Con người, biến cố rạng ngời đức tin
Để luôn sống đúng Tin Mừng
Mến người, yêu Chúa, trao ban cho đời.

Tác giả: Xuân Quỳnh


MẸ SẦU BI
Maria hỡi, Mẹ sầu bi!
Lời xưa tiên báo, Mẹ khắc ghi
“Hồn Bà, gươm sắc kia xuyên thấu”
Mẹ ơi, Mẹ chịu đã nhiều khi.

Maria hỡi, Mẹ sầu bi!
Con mang án tử, Mẹ sá gì,
Xin hiệp cùng Con vâng Thánh ý
Này phận nữ tỳ có đáng chi?

Maria hỡi, Mẹ sầu bi!
Ngàn muôn ơn phúc ai sánh bì?
Đắng cay ngập tràn ai hơn Mẹ?
Cùng Con khắc khoải phút phân ly.

Ôi Maria, Mẹ sầu bi!
Xin dắt dìu con mỗi bước đi
Tín trung dẫu đời bao gian khó
Cùng mẹ với Chúa có ngại chi!

Tác giả: Maria Đơn Thành


NỖI LÒNG CỦA MẸ

Hoang vắng buồn tênh chốn âm u
Bên mồ đá lạnh có ai ngờ
Chúa Tể Càn Khôn đang yên nghỉ
Côn trùng rên tiếng não nề ru…

Bỏ cõi trời cao, xuống trần gian
Giáng sinh hang đá, sống nghèo nàn
Ba năm rong ruổi thân đây đó
Giờ nhắm mắt đây mới nghỉ an.

Cứu nhân độ thế, thế là chi?
Khốn khổ thân Con, chẳng còn gì
Môn đồ trao Mẹ… tình mẫu tử
Con ơi! Lòng Mẹ…biết nói chi?

Gươm sắc thâu lòng sao tái tê
Tiếng Ai xưa đó lại vọng về:
“Con Bà cao cả, Vua vĩnh cửu…”
Mẹ vâng cho trọn phút não nề!

Thánh ý Giavê con thờ lạy
Hiến dâng của lễ quá cao sang
Dù con tay trắng, phận nghèo nàn
Ước mong ý Trời nên trọn vẹn
Vững tin con đợi phút đêm tàn.

Tác giả: Maria Đơn Thành


SỰ THINH LẶNG CỦA MỘ ĐÁ

Ai có thể nghe Lời trong Thinh lặng?
Lời vẫn nói bằng Ngôn của Vô Ngôn
Mộ đá kia đầy huy hoàng tráng lệ
Các thiên thần thờ lạy Đấng Quân Vương

Lời Hằng Sống đã đi vào cõi chết
Lời Yêu Thương chịu thù hận đóng đinh
Lời Hiển Vinh chịu nhạo báng rẻ khinh
Lời Sự Sáng như chìm vào tăm tối.

Đấng Tín Trung chịu phàm nhân phản bội
Đấng Công Bình cam chịu án bất công
Đấng Quyền Năng chịu tan nát tấm thân
Đấng Thánh Thiện chịu đền muôn tội lỗi

Ôi lòng đất, làm sao ngươi chứa nổi
Đấng tác thành, Đấng nắn dựng nên ngươi?
Này tối tăm, sao chẳng thốt nên lời
Khi Ánh Sáng đẩy ngươi không chỗ thoát!

Hỡi tử thần, ngươi hết thời khoác lác
Vì Đức Vua Hằng Sống sẽ ngự triều
Nào tội nhân, hãy đứng thẳng hò reo
Cùng Chúa ta vang hát bài chiến thắng.

Lạy Nữ vương chốn thiên đàng vinh sáng
Hãy vui mừng hát Halleluia
Vì Chúa Con nay vinh hiển chói lòa
Ngài hiển trị cùng Chúa Cha mãi mãi

Khắp địa cầu đều khiếp run sụp lạy
Chốn thiên cung hết thảy đồng xướng ca
Chúc tụng, ngợi khen, tôn vinh mãi mãi.
Vinh danh Ba Ngôi đến thiên thu vạn đại.

Tác giả: Maria Đơn Thành

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *