✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an. (x. Ga 16,16-20)
“Anh em sẽ lo buồn, nhưng nỗi buồn của anh em sẽ trở thành niềm vui.”
Chiêm ngắm Mẹ sống Tin Mừng:
Chúa Giêsu thấu biết hành trình nội tâm của từng môn đệ. Ngài biết rõ những việc sắp xảy đến cho Ngài có ảnh hưởng đến các ông, nhưng chính các ông lại chưa hề nghĩ tới. Ngài cho biết trước, để họ hình dung và có thể đón nhận được khi sự việc xảy đến: “Ít lâu nữa, anh em sẽ không còn trông thấy Thầy, rồi ít lâu nữa, anh em sẽ lại thấy Thầy” (c.16). Điều này nằm ngoại dự tính và hoàn toàn không mong muốn đối với các môn đệ.
Các ông đã “bỏ mọi sự mà theo Thầy”[1] thì chắc chắn chẳng khi nào muốn rời xa Thầy. Thầy vừa là chỗ dựa, vừa là điểm quy chiếu của các ông. Các ông đã từng mơ đến thời huy hoàng để tranh nhau ngồi bên tả bên hữu Thầy, và ai sẽ được ngồi chỗ nhất khi Thầy nắm giữ quyền bính.[2] Ai cũng nghĩ theo Chúa thì sẽ luôn lạc quan, sốt sắng và thánh thiện, sẽ luôn thuận buồm xuôi gió vì có Chúa luôn cận kề chở che, dạy dỗ… Chắc hẳn không ai muốn đặt câu hỏi: Nếu một ngày nào mất liên lạc với Thầy, tôi sẽ như thế nào nhỉ?
Nhưng hôm nay, Chúa Giêsu đã khẳng định và báo trước cho các môn đệ: “Anh em sẽ khóc lóc và than van, còn thế gian sẽ vui mừng” (c.20a), nhưng liền sau đó Ngài trấn an các môn đệ: “Anh em sẽ lo buồn, nhưng nỗi buồn của anh em sẽ trở thành niềm vui” (c.20b). Hơn nữa, Ngài còn so sánh cho các môn đệ thấy niềm vui có được sau đó sẽ lớn lao hơn rất nhiều so với nỗi buồn các ông sẽ phải trải nghiệm, ví như niềm vui của người sản phụ khi có được đứa con thì quên nỗi đau trước đó, niềm vui của người môn đệ trước mầu nhiệm Phục Sinh là niềm vui trọn vẹn và không ai lấy mất được.[3]
Quả thật, khi cuộc Khổ nạn xảy đến, hầu hết các ông bị “mất sóng” với Thầy, chỉ duy nhất “người môn đệ được Đức Giêsu thương mến” là còn giữ được “hot line” theo Thầy cho tới chân Thập giá. Nhưng cũng chỉ được đến thế, rồi khi Thầy gục đầu tắt thở, sau khi tẩm liệm và an táng Thầy, thì chính ông cũng không còn được thấy Thầy nữa, chỉ còn lại nỗi mất mát không gì bù đắp được. Phải đợi đến khi Chúa Phục Sinh tỏ mình và ban Thánh Thần cho các ông, các ông tin vào Ngài thì lúc ấy, nỗi buồn của các ông mới trở thành niềm vui thực sự, và là niềm vui không ai lấy mất được, vì Thầy đã chiến thắng sự chết, và các ông cũng sẽ được dự phần với Thầy.
Riêng với Đức Maria, “đường dây nóng” của Mẹ với Chúa Giêsu luôn luôn là “đường truyền cao tốc” với tần số tình yêu cực mạnh. Từ kinh nghiệm nỗi đau lạc mất Chúa 3 ngày và khi tìm được Chúa đang vinh dự giữa các thầy tư tế trong Đền Thờ – đã cho Mẹ một niềm vui lớn lao biết mấy. Mẹ cũng từng kinh nghiệm việc vắng Chúa khi Chúa Giêsu phải đi đây đó rao giảng Tin Mừng, và tăm tối nhất là nỗi đau cùng với Chúa trong cuộc khổ nạn, cho đến khi Chúa trút hơi thở cuối cùng, Mẹ vẫn không nguôi tin tưởng và hy vọng, vì “không có gì mà Chúa không làm được.”[4]
Chính vì thế, khi Chúa Giêsu Con của Mẹ đã Phục Sinh, toàn thể Giáo hội trần thế hợp với triều thần thiên quốc chúc mừng Mẹ:
Lạy Nữ Vương Thiên Đàng hãy vui mừng. Halleluia
Vì Đấng Mẹ đã đáng cưu mang trong lòng. Halleluia
Người đã sống lại thật như lời đã phán hứa. Halleluia
Lạy Đức Nữ Đồng Trinh Maria hãy hỷ hoan khoái lạc. Halleluia
Vì Chúa đã sống lại thật. Halleluia[5]
Sống Tin Mừng với Mẹ:
Bất cứ trong bậc sống nào, việc theo Chúa vẫn luôn “có nắng xuân trải lụa vàng, có tiếng chim hót rộn ràng” nhưng cũng “chẳng thiếu gian khó dặm trường”[6]. Chúng ta cần học nơi Mẹ một tấm lòng yêu mến Chúa thiết tha, lòng tin tưởng và hy vọng vững chắc để luôn có thể “nối mạng với Chúa” bất cứ lúc nào, cho dù môi trường xung quanh tôi có bão tố của những trào lưu xấu, có những bách hại đàn áp đức tin. Như Mẹ đã được hưởng trọn vẹn niềm vui, tôi cũng tin chắc rằng: “những đau khổ chúng ta chịu bây giờ sánh sao được với vinh quang mà Thiên Chúa sẽ mặc khải nơi chúng ta”[7] ngày sau.
Cầu nguyện với Mẹ:
Lạy Mẹ Maria, Mẹ là mẫu gương sáng ngời cho chúng con về lòng yêu mến và trông cậy vào Chúa. Xin Mẹ chuyển cầu cho chúng con được biết yêu mến Chúa, luôn “giữ liên lạc” với Chúa bằng việc cầu nguyện và lắng nghe Lời Chúa mỗi ngày. Nhờ đó, con sẽ không bao giờ bị thất vọng và chới với khi gặp thử thách gian nan, và tin tưởng đợi chờ phần thưởng là niềm vui bất diệt. Amen
“Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.”
[1] Mc 10,28
[2] Mc 9,34; 10,37.
[3] X. Ga 16,21-22.
[4] Lc 1,37
[5] Kinh Lạy Nữ Vương Thiên Đàng
[6] Lm Ân Đức. Bài hát “Đường con theo Chúa”
[7] Rm 8,18