fbpx

CÙNG MẸ SUY GẪM SỰ THINH LẶNG CỦA THIÊN CHÚA

Đức Giê-su kêu lớn tiếng:
Lạy Cha, con xin phó thác hồn con trong tay Cha.
Nói xong, Người tắt thở.
Lc 23,46

[1]Một sự im lặng to lớn bao trùm trái đất. Bằng việc đi vào bóng đêm sự chết, Con Thiên Chúa đã đi xuống tận cùng vực thẳm của sự tồn tại. Những kẻ bước theo Chúa Giêsu lúc ban đầu đã xem thập giá như là kết thúc bi thảm của sự sống, hy vọng và tình yêu. Một thất bại không thể chấp nhận! Thắng lợi của tội lỗi và cái ác đã đưa đến cái chết phi lý của những ai chỉ biết làm điều tốt lành. Đó không thể là kết thúc của Đấng được Chúa Cha hứa cho chỗi dậy và trao quyền vượt trên các tà thần.

Trong đêm thánh này, ánh sáng đẩy lui bóng tối, vinh quang và lời ca tụng phá vỡ sự im lặng, cô đơn trở thành hiệp thông, vẻ đẹp và sự tốt lành nở rộ, sự sống được khoác lên với tất cả sự huy hoàng của nó. Chúa Kitô Phục sinh mở ra cho chúng ta cánh cửa của tình yêu vĩnh cửu, của hòa bình vô tận, của hy vọng không lừa dối, của chiến thắng cuối cùng. Trong ánh sáng đức tin, bóng đêm càng tăm tối thì bình minh của ngày mới càng đầy hứa hẹn.

 Không có gì tuyệt vời hơn khi lắng nghe lời công bố vượt qua này của thánh Vinh Sơn: Ước chi chúng ta được sống một đời sống thần linh hoàn toàn mới mẻ trong Chúa Giêsu Kitô, Đấng đã sống lại từ cõi chết. Hãy nài xin Người ban cho tất cả chúng ta ân sủng để chúng ta có thể không ngừng khao khát và mong mỏi những điều trên, và để chúng ta có thể theo đuổi đường lối đó thông qua các sứ vụ của chúng ta, ngõ hầu lôi kéo những người khác về thiên đàng[2]. 

[3]Nhiệm mầu thay cơn hấp hối của con Thiên Chúa! (hấp hối nghĩa là chiến đấu). Người sẽ ban cho biết bao kẻ tử đạo có đủ sức mạnh để không sợ chịu sự tra tấn, đòn vọt, thế mà Người lại muốn cảm nhận hết sự yếu đuối của con người. Khi làm người vì chúng ta, Người đã không gian dối: Người đã muốn nếm đến cả nỗi thất vọng của con người trước cái chết.

Như tác giả thư gửi tín hữu Do Thái nhắc lại (Dt 2,10-18), tuy Người chẳng hề phạm tội và không cần dâng lễ đền tội cho mình mà lại phải trải qua khổ nhục, đau đớn mà ngay cả sự thinh lặng của Thiên Chúa, để đạt tới mức “thập toàn” và, nhờ vậy, trở thành Con Người, vị lãnh đạo của toàn thể loài người. 

[1] Vinícius Augusto Teixeira, CM
[2] CCD VIII, 325
[3] Kinh thánh Tân Ước-Lời Chúa cho mọi người, trang 246, phần chú giải.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *