22.7.2021 – THỨ NĂM –LỄ THÁNH MARIA MADALENA
Ga 20,1-2.11-18
“Tôi đã thấy Chúa.” (Ga 20,18)
CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG:
Một cô gái xinh đẹp quyền quý bị một băng cướp bắt làm nô lệ. Chúng hành hạ cô không một chút xót thương. May thay, một quân vương đã đánh bại bọn cướp và đạo quân của chúng và cho cô được tự do. Thế nhưng, vừa cảm kích ơn cứu mạng, lại vừa cảm mến đức độ của vị minh quân ấy, cô xin được gia nhập đoàn tùy tùng của vua, hầu cận trung tín cho đến khi vua băng hà.
Bạn thân mến,
Cô gái ấy chính là thánh nữ Maria Mađalêna hay còn gọi là Maria Mác-đa-la, người đã được Chúa Giêsu giải thoát khỏi bảy quỷ[1]! Kể từ đó, cô cùng với những người nữ môn đệ khác, trong đó có Đức Maria, theo bước Thầy Giêsu rong ruổi khắp cánh đồng truyền giáo.
Khi cuộc thương khó diễn ra: Thầy tự nguyện đón nhận cái chết oan ức và đau đớn đến tột độ, để cứu chuộc muôn người, Maria Mác-đa-la đã theo sát Thầy, cùng với Mẹ Maria, đến tận chân thập giá và chứng kiến cuộc an táng Thầy cách vội vã, thiếu thốn mọi thứ… Lòng xót xa, cô ước mong mau hết ngày lễ nghỉ, để làm cho Thầy một nghĩa cử cuối cùng là đem thêm thuốc thơm đến tẩm liệm xác Thầy kỹ hơn.
Suốt đêm đó, cô không tài nào chợp mắt được. Vừa khi bước sang ngày mới, cô đã tìm ra mộ lúc trời còn tối (c.1) như chính cõi lòng u tối của cô. Quả là tình yêu làm cho cô không còn biết đến sợ hãi, cho dù là bóng tối hay nghĩa trang! Nhưng kìa: cửa mồ mở toang từ lúc nào! Xác Thầy không còn nữa! Ai đã lấy cắp xác Thầy?… Họ để xác Thầy ở đâu?… Gặp ai cô cũng van nài: “Thưa ông, nếu ông đã đem Người đi, xin nói cho tôi biết ông để Người ở đâu, tôi sẽ đem Người về!” Lòng cô xốn xang và trí cô rối bời trong cái nhìn vào ngôi mộ và cảnh vực của sự chết. Trong khi đó, Đức Giêsu, vị minh quân của lòng cô đã sống lại rồi!
Tình yêu chân thành của cô đã làm cho Chúa Phục Sinh cảm động, đến nỗi Người phải gọi cô bằng tiếng gọi quen thuộc và thân thương: “Maria!” Cô quay lại và nhận ra Thầy! Lòng cô bừng sáng lên! Mừng vui khôn xiết! Vâng, để nhận ra Chúa Phục Sinh, Maria Mác-đa-la đã phải thay đổi hướng nhìn, ra khỏi mối bận tâm về cái chết, để hướng về một chân trời mới, nơi đó Chúa Phục Sinh đang chờ với sứ mạng dành sẵn cho cô: loan báo cho các tông đồ Tin Mừng Phục Sinh, chứ đừng ôm giữ Người lại cho riêng mình. Cô đã loan báo chính kinh nghiệm đức tin sống động của cô: “Tôi đã thấy Chúa!”
Giữa cơn đại dịch hiện nay, lòng mỗi người cũng đầy u tối. Chúng ta cần hướng về Chúa phục sinh đang hoạt động trong các tâm hồn, để có thể khám phá ra tình Chúa đầy ắp bên cạnh những nỗi đau và khó khăn mà cơn đại dịch gây ra, qua những nghĩa cử bác ái yêu thương: chăm sóc, chữa trị, chia sẻ túi gạo, bó rau, miếng thịt…
Với Đức Maria, cuộc thương khó và cái chết của Chúa Giêsu, Con yêu dấu của Mẹ còn xâu xé trái tim Mẹ hơn ai hết. Thế nhưng, với đức tin mãnh liệt vào quyền năng Thiên Chúa, Mẹ không than khóc khi chứng kiến người ta hành hạ, xỉ nhục Chúa, hay khi theo Chúa trên đường thánh giá và chứng kiến Chúa trút hơi thở cuối cùng. Mẹ cũng không ngồi cạnh nấm mồ mà than khóc vật vã, nhưng tất cả nỗi bận tâm của Mẹ, tất cả sự quy hướng của Mẹ là tình yêu và quyền năng của Chúa Cha, Đấng làm chủ lịch sử và chương trình cứu độ nhân loại. Chính vì thế, Mẹ đã được trọn vẹn niềm vui khi Chúa Giêsu Con của Mẹ Phục Sinh.
SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ:
Noi gương Mẹ Maria, tôi nhìn biến cố đại dịch hiện nay trong đức tin vào tình yêu và quyền năng của Chúa.
CẦU NGUYỆN VỚI MẸ:
Lạy Mẹ Maria, xin cho con luôn xác tín rằng: bên kia nấm mồ của đau khổ và sự chết, Chúa Giêsu Phục Sinh đã đứng sẵn chờ đợi con, và phía sau nỗi đau của cơn đại dịch này, Thiên Chúa đang tái lập lại một trật tự mới hết sức tốt đẹp cho nhân loại chúng con.Amen
Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.
(Đọc toàn bài Phúc Âm: https://www.facebook.com/madala.maria.9/posts/911198836409965)
[1] X. Lc 8,2