29.6.2023 – THỨ NĂM TUẦN XII THƯỜNG NIÊN
THÁNH PHÊ-RÔ VÀ THÁNH PHAO-LÔ TÔNG ĐỒ
Mt 16,13-19
“Thầy là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống.” (Mt 16,16)
CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG:
Ngày 13/03/2013, Giáo hội Công giáo Rôma đã có vị giáo hoàng thứ 266: Đức Phanxicô đương kim Giáo Hoàng của chúng ta. Ngay sau khi đồng ý với kết quả bầu cử của Mật tuyển viện, các Hồng Y lần lượt tiến lên chúc mừng và hứa vâng phục Đức Thánh Cha. Tuy bầu cử theo cách thế nhân loại, nhưng Giáo Hội xác tín rằng: chính Thiên Chúa là Đấng tuyển chọn và soi sáng cho các hồng y cử tri, để bầu chọn người mà Chúa mong muốn. Không phải vì các ngài tài giỏi hay thánh thiện, vì Thiên Chúa không chọn người có khả năng, nhưng Chúa ban khả năng cho người Chúa chọn.
Thật vậy, khi tuyên xưng Chúa Giêsu là “Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống” (c.16), Phêrô hoàn toàn không hiểu về sứ vụ Kitô của Người. Chính Chúa Giêsu xác nhận rằng Chúa Cha đã mặc khải cho Phêrô biết điều ấy. Nhưng từ đó, Phêrô đã kiên quyết theo Thầy, chấp nhận mọi hiểm nguy, tù đày, để rao giảng và củng cố đức tin cho các tín hữu. Bài Đọc I kể lại việc Chúa sai Thiên Thần giải thoát Phêrô khỏi tù ngục, cho dù ông có phải nằm giữa những người lính canh với bao nhiêu lớp cửa khóa chặt,[1] để ông càng xác tín vào quyền năng của Chúa và vững vàng dẫn dắt Giáo Hội.
Rồi Chúa cũng gọi Phaolô, nhưng với cách thức hoàn toàn khác: vốn là một biệt phái trẻ trung nhiệt thành với đạo Do thái, Phaolô hăng say bách hại những ai tin theo Chúa Giêsu, rồi bị ngã ngựa và bị mù. Nhưng lúc ấy, con mắt linh hồn ông được sáng tỏ và nhận biết Đức Giêsu đã bị đóng đinh chính là Thiên Chúa. Nhờ tin như thế, con mắt thể lý của ông cũng được chữa lành.[2] Từ đó, với xác tín vào Chúa Giêsu là “Con Thiên Chúa, Đấng đã yêu mến tôi và hiến mạng vì tôi”[3], Phaolô đã nhiệt thành loan báo Tin Mừng, bất chấp mọi gian nan, bách hại. Ngay cả khi sắp phải đổ máu ra để làm chứng cho Chúa, ông vẫn xác tín vào phần thưởng đời đời Thiên Chúa sẽ ban cho ông.[4]
Khi tuyên xưng Giáo Hội Tông Truyền, là ta tin điều các thánh tông đồ đã tin và truyền lại, đồng thời xác nhận sự gắn bó với Giáo Hội và tuân phục Đức Giáo Hoàng là đấng kế vị thánh Phêrô. Quyền bính tối cao của thánh Phêrô và các giám mục Rôma không phải để át đi các tiếng nói khác trong một Giáo Hội nín thinh, cũng không thanh minh cho một cơ cấu bóp nghẹt sự sống. Quyền bính ấy chỉ có ý nghĩa khi mỗi phần tử trong Giáo Hội tập cho mình thói quen suy nghĩ và nói lên suy nghĩ của mình. Ngày nay, vì hiểu sai về vai trò của Đức Giáo Hoàng, nhiều người chỉ muốn đả phá chứ không tín nhiệm, không vâng phục Đức Thánh Cha. Làm thế, dù vô tình hay cố ý, họ đã tạo cơ hội cho thế lực sự dữ hoành hành. Nhưng chắc chắn “quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi” Giáo Hội, nếu tất cả chúng ta cùng tin vào Chúa Giêsu như hai thánh Phêrô và Phaolô: “Thầy là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống.”
Là mẹ của Giáo Hội, Đức Maria là người trước hết đã tin Đức Giêsu là “Con Thiên Chúa” ngay từ khi sứ thần truyền tin. Với hai tiếng Xin vâng, Mẹ đã cam kết và trung thành sống-chết với niềm tin của mình. Thiên Chúa đã ân thưởng Mẹ với phần thưởng lớn lao trên thiên đàng: là Nữ Hoàng Thiên Quốc, Nữ Vương Các Thánh Tông Đồ… Tuy thế, Mẹ vẫn không quên Mẹ là mẹ Giáo Hội, vì Mẹ đã đón nhận Giáo Hội và cả nhân loại (đại diện thánh Gioan) dưới chân thập giá. Mẹ luôn hiện diện, đồng hành nâng đỡ đức tin cho Giáo Hội như xưa Mẹ cầu xin Chúa Thánh Thần đến trên Giáo Hội ngày Lễ Ngũ Tuần.
SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ:
Noi gương Mẹ, tôi lắng nghe, vâng phục Đức Thánh Cha và hiệp hành với Giáo Hội.
CẦU NGUYỆN VỚI MẸ:
Lạy Mẹ là Nữ vương các tông đồ và là Mẹ của Giáo Hội, xin Mẹ luôn đồng hành với Đức Thánh Cha và các vị chủ chăn của chúng con, để Giáo Hội luôn đứng vững trong mọi hoàn cảnh. Amen
Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.
[1] Cv 12,1-11
[2] X. Cv 9,1-18
[3] Gl 2,20b
[4] Bài Đọc II, 2Tm 4,6-8.16b.17-18;
()