24.03.2024 – CHÚA NHẬT LỄ LÁ – NĂM B
Mc 14,1-15,47
“Họ la lên: ‘Đóng đinh nó vào thập giá!’”
(Mc 15,12)
ĐỌC TOÀN BÀI PHÚC ÂM
Dấu ký hiệu viết tắt :
✠ : Đức Giê-su
nk : người kể
m : một người
dc : dân chúng
Tin Mừng
Cuộc Thương Khó của Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta.
✠ Cuộc Thương Khó của Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.
14 1 nk Hai ngày trước lễ Vượt Qua và lễ Bánh Không Men, các thượng tế và kinh sư bày mưu tính kế bắt Đức Giê-su để giết Người ; 2 vì họ nói : “Đừng làm vào chính ngày lễ, kẻo dân chúng náo động.”
3 nk Lúc đó, Đức Giê-su đang ở làng Bê-ta-ni-a, tại nhà ông Si-môn Cùi. Giữa lúc Người dùng bữa, có một người phụ nữ đến, mang theo một bình bạch ngọc đựng dầu thơm cam tùng nguyên chất thứ đắt tiền. Cô đập ra, đổ dầu thơm trên đầu Người. 4 Có vài người lấy làm bực tức, nói với nhau : m “Phí dầu thơm như thế để làm gì ? 5 Dầu đó có thể đem bán lấy trên ba trăm quan tiền mà bố thí cho người nghèo.” nk Rồi họ gắt gỏng với cô. 6 Nhưng Đức Giê-su bảo họ : ✠ “Cứ để cho cô làm. Sao lại muốn gây chuyện ? Cô ấy vừa làm cho tôi một việc nghĩa. 7 Người nghèo thì lúc nào các ông chẳng có bên cạnh mình, các ông muốn làm phúc cho họ bao giờ mà chẳng được ! Còn tôi, các ông chẳng có mãi đâu ! 8 Điều gì làm được thì cô đã làm : cô đã lấy dầu thơm ướp xác tôi, để chuẩn bị ngày mai táng. 9 Tôi bảo thật các ông : Hễ Tin Mừng được loan báo đến đâu trong khắp thiên hạ, thì nơi đó việc cô vừa làm cũng sẽ được kể lại để nhớ tới cô.”
10 nk Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, một người trong Nhóm Mười Hai, đi gặp các thượng tế để nộp Người cho họ. 11 Nghe hắn nói, họ rất mừng và hứa cho tiền. Giu-đa liền tìm cách nộp Người sao cho tiện.
12 nk Ngày thứ nhất trong tuần Bánh Không Men, là ngày sát tế chiên Vượt Qua, các môn đệ thưa với Đức Giê-su : m “Thầy muốn chúng con đi dọn cho Thầy ăn lễ Vượt Qua ở đâu ?” 13 nk Người sai hai môn đệ đi, và dặn họ : ✠ “Các anh đi vào thành, và sẽ có một người mang vò nước đón gặp các anh. Cứ đi theo người đó. 14 Người đó vào nhà nào, các anh hãy thưa với chủ nhà : Thầy nhắn : ‘Thầy sẽ ăn lễ Vượt Qua với các môn đệ ở phòng nào ?’ 15 Và ông ấy sẽ chỉ cho các anh một phòng rộng rãi trên lầu, đã được chuẩn bị sẵn sàng : và ở đó, các anh hãy dọn tiệc cho chúng ta.” 16 nk Hai môn đệ ra đi. Vào đến thành, các ông thấy mọi sự y như Người đã nói. Và các ông dọn tiệc Vượt Qua.
17 nk Chiều đến, Đức Giê-su và Nhóm Mười Hai cùng tới. 18 Đang khi dùng bữa, Người nói : ✠ “Thầy bảo thật anh em, có người trong anh em sẽ nộp Thầy, mà lại là người đang cùng ăn với Thầy.” 19 nk Các môn đệ đâm ra buồn rầu, và lần lượt hỏi Người : m “Chẳng lẽ con sao ?” 20 nk Người đáp : ✠ “Chính là một trong Nhóm Mười Hai đây, mà là người chấm chung một đĩa với Thầy. 21 Đã hẳn, Con Người ra đi theo như lời đã chép về Người. Nhưng khốn cho kẻ nào nộp Con Người : thà kẻ đó đừng sinh ra thì hơn !”
22 nk Cũng đang bữa ăn, Đức Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ ra, trao cho các ông và nói : ✠ “Anh em hãy cầm lấy, đây là mình Thầy.” 23 nk Và Người cầm chén rượu, dâng lời tạ ơn, rồi trao cho các ông, và tất cả đều uống chén này. 24 Người bảo các ông : ✠ “Đây là máu Thầy, máu Giao Ước, đổ ra vì muôn người. 25 Thầy bảo thật anh em : chẳng bao giờ Thầy còn uống sản phẩm của cây nho nữa, cho đến ngày Thầy uống thứ rượu mới trong Nước Thiên Chúa.”
26 nk Hát thánh vịnh xong, Đức Giê-su và các môn đệ ra núi Ô-liu. 27 Đức Giê-su nói với các ông : ✠ “Tất cả anh em sẽ vấp ngã, vì Kinh Thánh đã chép : Ta sẽ đánh người chăn chiên, và chiên sẽ tan tác. 28 Nhưng sau khi trỗi dậy, Thầy sẽ đến Ga-li-lê trước anh em.” 29 nk Ông Phê-rô liền thưa : m “Dầu tất cả có vấp ngã đi nữa, thì con cũng nhất định là không.” 30 nk Đức Giê-su nói với ông : ✠ “Thầy bảo thật anh : hôm nay, nội đêm nay, gà chưa kịp gáy hai lần, thì chính anh, anh đã chối Thầy đến ba lần.” 31 nk Nhưng ông Phê-rô lại nói quả quyết hơn : m “Dầu có phải chết với Thầy, con cũng không chối Thầy.” nk Tất cả các môn đệ cũng đều nói như vậy.
32 nk Sau đó, Đức Giê-su và các môn đệ đến một thửa đất gọi là Ghết-sê-ma-ni. Người nói với các ông : ✠ “Anh em ngồi lại đây, trong khi Thầy cầu nguyện.” 33 nk Rồi Người đem các ông Phê-rô, Gia-cô-bê và Gio-an đi theo. Người bắt đầu cảm thấy hãi hùng xao xuyến. 34 Người nói với các ông : ✠ “Tâm hồn Thầy buồn đến chết được. Anh em ở lại đây mà canh thức.” 35 nk Người đi xa hơn một chút, sấp mình xuống đất mà cầu xin cho mình khỏi phải qua giờ ấy, nếu có thể được. 36 Người nói : ✠ “Áp-ba, Cha ơi, Cha làm được mọi sự, xin cất chén này xa con. Nhưng xin đừng làm điều con muốn, mà làm điều Cha muốn.” 37 nk Rồi Người trở lại, thấy các môn đệ đang ngủ, liền nói với ông Phê-rô : ✠ “Si-môn, anh ngủ à ? Anh không thức nổi một giờ sao ? 38 Anh em hãy canh thức và cầu nguyện kẻo sa chước cám dỗ. Vì tinh thần thì hăng hái, nhưng thể xác lại yếu đuối.” 39 nk Người lại đi cầu nguyện, kêu xin như lần trước. 40 Rồi Người trở lại, thấy các môn đệ vẫn ngủ, vì mắt họ nặng trĩu. Các ông chẳng biết trả lời làm sao với Người. 41 Lần thứ ba, Người trở lại và bảo các ông : ✠ “Lúc này mà còn ngủ, còn nghỉ sao ? Thôi, đủ rồi. Giờ đã điểm. Này Con Người bị nộp vào tay phường tội lỗi. 42 Đứng dậy, ta đi nào ! Kìa kẻ nộp Thầy đã tới !”
43 nk Ngay lúc đó, khi Người còn đang nói, thì Giu-đa, một người trong Nhóm Mười Hai, xuất hiện. Cùng đi với hắn, có một đám đông mang gươm giáo gậy gộc. Họ được các thượng tế, kinh sư và kỳ mục sai đến. 44 Kẻ nộp Đức Giê-su đã cho họ một ám hiệu, hắn dặn rằng : m “Tôi hôn ai thì chính là người đó. Các anh bắt lấy và điệu đi cho cẩn thận.” 45 nk Vừa tới, Giu-đa tiến lại gần Người và nói : m “Thưa Thầy !”, nk rồi hôn Người. 46 Họ liền tra tay bắt Người. 47 Nhưng một trong những kẻ đang có mặt tại đó tuốt gươm ra, chém phải tên đầy tớ của thượng tế, làm nó đứt tai.
48 nk Đức Giê-su nói với họ : ✠ “Tôi là một tên cướp sao mà các ông đem gươm giáo gậy gộc đến bắt ? 49 Ngày ngày, tôi vẫn ở giữa các ông, vẫn giảng dạy ở Đền Thờ, mà các ông không bắt. Nhưng thế này là để lời Sách Thánh được ứng nghiệm.” 50 nk Bấy giờ các môn đệ bỏ Người mà chạy trốn hết. 51 Trong khi đó có một cậu thanh niên đi theo Người, mình khoác vỏn vẹn một tấm vải gai. Họ túm lấy anh. 52 Anh liền trút tấm vải lại, bỏ chạy trần truồng.
53 nk Họ điệu Đức Giê-su đến vị thượng tế. Các thượng tế, kỳ mục và kinh sư tề tựu đông đủ. 54 Ông Phê-rô theo Người xa xa, vào tận bên trong dinh thượng tế, và ngồi sưởi bên đống lửa với đám thuộc hạ.
55 nk Bấy giờ các thượng tế và toàn thể Thượng Hội Đồng tìm lời chứng buộc tội Đức Giê-su để lên án tử hình, nhưng họ tìm không ra, 56 vì tuy có nhiều kẻ đưa chứng gian tố cáo Người, nhưng các chứng ấy lại không ăn khớp với nhau. 57 Có vài kẻ đứng lên cáo gian Người rằng : 58 m “Chúng tôi có nghe ông ấy nói : Tôi sẽ phá Đền Thờ này do tay người phàm xây dựng, và nội ba ngày, tôi sẽ xây một Đền Thờ khác, không phải do tay người phàm !” 59 nk Nhưng ngay về điểm này, chứng của họ cũng không ăn khớp với nhau.
60 nk Bấy giờ vị thượng tế đứng lên giữa hội đồng hỏi Đức Giê-su : m “Ông không nói lại được một lời sao ? Mấy người này tố cáo ông gì đó ?” 61 nk Nhưng Đức Giê-su vẫn làm thinh, không đáp một tiếng. Vị thượng tế lại hỏi Người : m “Ông có phải là Đấng Ki-tô, Con của Đấng Đáng Chúc Tụng không ?” 62 nk Đức Giê-su trả lời : ✠ “Phải, chính thế. Rồi các ông sẽ thấy Con Người ngự bên hữu Đấng Toàn Năng và ngự giá mây trời mà đến.” 63 nk Vị thượng tế liền xé áo mình ra và nói : m “Chúng ta cần gì nhân chứng nữa ? 64 Quý vị vừa nghe hắn nói phạm đến Thiên Chúa, quý vị nghĩ sao ?” nk Tất cả đều kết án Người đáng chết.
65 nk Thế là một số bắt đầu khạc nhổ vào Người, bịt mặt Người lại, vừa đánh đấm Người vừa nói : m “Hãy nói tiên tri đi !” nk Và đám thuộc hạ tát Người túi bụi.
66 nk Ông Phê-rô đang ở dưới sân, có một người tớ gái của thượng tế đi tới ; 67 thấy ông ngồi sưởi, cô ta nhìn ông chòng chọc mà nói : m “Cả bác nữa, bác cũng đã ở với cái ông người Na-da-rét, ông Giê-su đó chứ gì !” 68 nk Ông liền chối : m “Tôi chẳng biết, chẳng hiểu cô muốn nói gì !” nk Rồi ông bỏ đi ra phía tiền sảnh. Bấy giờ có tiếng gà gáy. 69 Người tớ gái thấy ông, lại bắt đầu nói với những người đứng đó : m “Bác này cũng thuộc bọn chúng đấy.” 70 nk Nhưng ông Phê-rô lại chối. Một lát sau, những người đứng đó lại nói với ông : m “Đúng là bác thuộc bọn chúng, vì bác cũng là người Ga-li-lê !” 71 nk Nhưng ông Phê-rô liền thốt lên những lời độc địa và thề rằng : m “Tôi thề là không có biết người các ông nói đó !” 72 nk Ngay lúc đó, gà gáy lần thứ hai. Ông Phê-rô sực nhớ điều Đức Giê-su đã nói với mình : “Gà chưa kịp gáy hai lần, thì anh đã chối Thầy đến ba lần.” Thế là ông oà lên khóc.
15 1 nk Vừa tảng sáng, các thượng tế đã họp bàn với các kỳ mục và kinh sư, tức là toàn thể Thượng Hội Đồng. Sau đó, họ trói Đức Giê-su lại và giải đi nộp cho ông Phi-la-tô.
2 nk Ông Phi-la-tô hỏi Người : m “Ông là vua dân Do-thái sao ?” nk Người trả lời : ✠ “Đúng như ngài nói đó.” 3 nk Các thượng tế tố cáo Người nhiều tội, 4 nên ông Phi-la-tô lại hỏi Người : m “Ông không trả lời gì sao ? Nghe kìa, họ tố cáo ông biết bao nhiêu tội !” 5 nk Nhưng Đức Giê-su không trả lời gì nữa, khiến ông Phi-la-tô phải ngạc nhiên.
6 nk Vào mỗi dịp lễ lớn, ông thường phóng thích cho dân một người tù, tuỳ ý họ xin. 7 Khi ấy có một người tên là Ba-ra-ba, đang bị giam với những tên phiến loạn đã giết người trong một vụ nổi dậy. 8 Đám đông kéo nhau lên yêu cầu tổng trấn ban ân xá như thường lệ. 9 Đáp lời họ yêu cầu, ông Phi-la-tô hỏi : m “Các ông có muốn ta phóng thích vua dân Do-thái cho các ông không ?” 10 nk Bởi ông thừa biết chỉ vì ghen tỵ mà các thượng tế nộp Người. 11 Nhưng các thượng tế sách động đám đông đòi ông Phi-la-tô phóng thích tên Ba-ra-ba thì hơn. 12 Ông Phi-la-tô lại hỏi : m “Vậy ta phải xử thế nào với người mà các ông gọi là vua dân Do-thái ?” 13 dc Họ la lên : nk “Đóng đinh nó vào thập giá !” 14 nk Ông Phi-la-tô lại hỏi : m “Nhưng ông ấy đã làm điều gì gian ác ?” nk Họ càng la to : dc “Đóng đinh nó vào thập giá !” 15 nk Vì muốn chiều lòng đám đông, ông Phi-la-tô phóng thích tên Ba-ra-ba, truyền đánh đòn Đức Giê-su, rồi trao Người cho họ đóng đinh vào thập giá.
16 nk Lính điệu Đức Giê-su vào bên trong công trường, tức là dinh tổng trấn, và tập trung cả cơ đội lại. 17 Chúng khoác cho Người một tấm áo điều, và kết một vòng gai làm vương miện đặt lên đầu Người. 18 Rồi chúng bái chào Người : dc “Vạn tuế đức vua dân Do-thái !” 19 nk Chúng lấy cây sậy đập lên đầu Người, khạc nhổ vào Người, và quỳ gối bái lạy. 20 Chế giễu chán, chúng lột áo điều ra, và cho Người mặc áo lại như trước. Sau đó, chúng dẫn Người đi để đóng đinh vào thập giá.
21 nk Lúc ấy, có một người từ miền quê lên, đi ngang qua đó, tên là Si-môn, gốc Ky-rê-nê. Ông là thân phụ hai ông A-lê-xan-đê và Ru-phô. Chúng bắt ông vác thập giá đỡ Đức Giê-su. 22 Chúng đưa Người lên một nơi gọi là Gôn-gô-tha, nghĩa là Đồi Sọ.
23 nk Chúng trao rượu pha một dược cho Người, nhưng Người không uống. 24 Chúng đóng đinh Người vào thập giá, rồi đem áo Người ra bắt thăm mà chia nhau, xem ai được cái gì. 25 Lúc chúng đóng đinh Người là giờ thứ ba. 26 Bản án xử tội Người viết rằng : “Vua người Do-thái”. 27 Bên cạnh Người, chúng còn đóng đinh hai tên cướp, một đứa bên phải, một đứa bên trái. [28 Thế là ứng nghiệm lời Kinh Thánh : Người bị liệt vào hạng những tên phạm pháp.]
29 nk Kẻ qua người lại đều nhục mạ Người, vừa lắc đầu vừa nói : m “Ê, mi là kẻ phá Đền Thờ, và nội trong ba ngày xây lại được, 30 có giỏi thì xuống khỏi thập giá mà cứu mình đi !” 31 nk Các thượng tế và kinh sư cũng chế giễu Người như vậy, họ nói với nhau : m “Hắn cứu được thiên hạ, mà chẳng cứu nổi mình. 32 Ông Ki-tô vua Ít-ra-en, cứ xuống khỏi thập giá ngay bây giờ đi, để chúng ta thấy và tin.” nk Cả những tên cùng chịu đóng đinh với Người cũng nhục mạ Người.
33 nk Vào giờ thứ sáu, bóng tối bao phủ khắp mặt đất mãi đến giờ thứ chín. 34 Vào giờ thứ chín, Đức Giê-su kêu lớn tiếng : ✠ “Ê-lô-i, Ê-lô-i, la-ma xa-bác-tha-ni !” nk Nghĩa là : ✠ “Lạy Thiên Chúa, Thiên Chúa của con, sao Ngài bỏ rơi con ?” 35 nk Nghe vậy, một vài người đứng đó liền nói : m “Kìa hắn kêu cứu ông Ê-li-a.” 36 nk Rồi có kẻ chạy đi lấy một miếng bọt biển, thấm đầy giấm, cắm vào một cây sậy, đưa lên cho Người uống mà nói : m “Để xem ông Ê-li-a có đến đem hắn xuống không.” 37 nk Đức Giê-su lại kêu lên một tiếng lớn, rồi tắt thở.
(quỳ gối thinh lặng trong giây lát)
38 nk Bức màn trướng trong Đền Thờ bỗng xé ra làm hai từ trên xuống dưới. 39 Viên đại đội trưởng đứng đối diện với Đức Giê-su, thấy Người tắt thở như vậy liền nói : m “Quả thật, người này là Con Thiên Chúa.”
40 nk Nhưng cũng có mấy phụ nữ đứng xa xa mà nhìn, trong đó có bà Ma-ri-a Mác-đa-la, bà Ma-ri-a mẹ các ông Gia-cô-bê Thứ và Giô-xết, cùng bà Sa-lô-mê. 41 Các bà này đã đi theo và giúp đỡ Đức Giê-su khi Người còn ở Ga-li-lê. Lại có nhiều bà khác đã cùng với Người lên Giê-ru-sa-lem, cũng có mặt tại đó.
42 nk Chiều đến, vì hôm ấy là ngày áp lễ, tức là hôm trước ngày sa-bát, 43 nên ông Giô-xếp tới. Ông là người thành A-ri-ma-thê, thành viên có thế giá của hội đồng, và cũng là người vẫn mong đợi Triều Đại của Thiên Chúa. Ông đã mạnh dạn đến gặp tổng trấn Phi-la-tô để xin thi hài Đức Giê-su. 44 Nghe nói Người đã chết, ông Phi-la-tô lấy làm ngạc nhiên, và cho đòi viên đại đội trưởng đến, hỏi xem Người đã chết lâu chưa. 45 Sau khi nghe viên sĩ quan cho biết sự việc, tổng trấn đã cho ông Giô-xếp lãnh lấy thi hài. 46 Ông này mua một tấm vải gai, hạ xác Đức Giê-su xuống, lấy tấm vải ấy liệm Người lại, đem đặt vào ngôi mộ đã đục sẵn trong núi đá, rồi lăn tảng đá lấp cửa mộ. 47 Còn bà Ma-ri-a Mác-đa-la và bà Ma-ri-a mẹ ông Giô-xết, thì để ý nhìn xem chỗ họ mai táng Người.
CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG:
Mỗi khi xem phim hoặc kịch, chúng ta luôn mong muốn một kết thúc “có hậu”, để nhân vật mình yêu thích được thành công, hạnh phúc, được bù đắp những thiệt thòi, mất mát, khổ đau… Nhưng Phụng vụ Lời Chúa Chúa Nhật Lễ Lá không phải là một vở kịch, một cuốn phim, mà là một thực tế lịch sử, trong đó, Chúa Giêsu – Con Thiên Chúa làm người – đã phải chịu một kết cục cay đắng, nghiệt ngã nhất trong lịch sử loài người. Tham dự nghi thức Rước Lá và Phụng vụ Lời Chúa, chúng ta được mời gọi sống lại những biến cố cuối đời Chúa Giêsu, để nhận thấy chính mình đã tham dự vào cái chết của Chúa như thế nào. Có thể chúng ta đã có mặt trong đoàn người tung hô Chúa,[1] nhưng sau đó ta lại chối Chúa, sỉ nhục và kết án Chúa: “Đóng đinh nó vào thập giá!” (c.12).
Sự thay lòng đổi dạ mau chóng hay còn gọi là “sự lật lọng” của đám đông và của những cá nhân khá phổ biến trong xã hội. Chỉ vì lợi ích riêng, người ta dễ có thái độ “đón gió” và “xu thời”, khi thấy không được lợi thì trở mặt. Chúa Giêsu không chỉ nhận lấy sự tráo trở của đám đông, mà cả sự phản bội của những môn đệ yêu quý: Giuđa bán Thầy sau bao tháng ngày được Thầy ân cần dạy dỗ và tín nhiệm, giao làm thủ quỹ của nhóm; Phêrô, được Thầy tin tưởng giao chìa khóa Nước Trời, vừa mạnh miệng thề hứa dù có chết cũng không bỏ Thầy, nhưng lúc bấy giờ, ông lại tuyên bố không biết Thầy trước mặt một nữ tỳ giữ cửa! Hầu hết các môn đệ đều hứa sống chết với Thầy, nhưng tất cả đều bỏ Thầy chạy trốn, thậm chí còn có kẻ bị túm áo khoác liền trút tất cả bỏ chạy trần truồng![2]
Với các thánh Tử Đạo Việt Nam, trước những đau đớn của gông cùm, tù ngục và cái chết, có những vị đã yếu lòng chối đạo, nhưng sau đó hối hận, quay trở lại pháp đình tuyên xưng đức tin và chịu tử đạo.[3] Chắc chắn không ai trong chúng ta muốn trở thành kẻ kết án hay chối Chúa, nhưng có những lúc ta dễ dàng chối bỏ căn tính Kitô hữu của mình chỉ vì một chút lợi lộc. Có người dám biểu lộ đức tin trong môi trường giáo xứ thân thuộc; nhưng trong môi trường xa lạ, họ sống buông thả như người vô đạo! Có khi vì lợi ích cá nhân hay sợ bị liên lụy, phiền toái, ta không dám nhìn nhận những người thân, và để mặc thánh giá của họ cho người xa lạ như Simon ghé vai giúp đỡ, bênh vực họ… Mỗi khi tham gia vào những cuộc “ném đá” ai đó trên mạng xã hội, ta cũng ném đá và kết án chính Chúa Giêsu.
Chỉ có vài người theo Chúa đến cùng lại là mấy phụ nữ. Họ cũng reo hò khi Chúa vào thành. Họ lo sợ và đau khổ khi Chúa bị kết án oan ức. Họ đi theo khóc thương Chúa trên đường thánh giá và lúc Người chịu đóng đinh. Họ đau lòng nhìn Chúa Chúa chịu khổ hình… Đó là những người “cùng với Đức Maria” đi theo Chúa trong cuộc thương khó.
Trong những ngày cuối đời của Chúa, Mẹ Maria luôn kề cận Chúa cách âm thầm và đầy tình mẫu tử. Mẹ luôn nhịp bước cùng Con ngay từ buổi Truyền Tin và suốt chặng đường dài của Con trên dương thế. Chúng ta không biết Mẹ có vui vì người ta tung hô Con của Mẹ khi Chúa vào thành Giêrusalem hay không. Nhưng với linh cảm của tình mẫu tử, Mẹ hồi hộp đón chờ những biến cố sẽ xảy đến với Chúa, trong sự vâng phục thánh ý Chúa Cha. Mẹ hiệp thông trọn vẹn với Con khi Người bị bắt và bị kết án bất công. Mẹ là niềm an ủi và nâng đỡ tinh thần cho Chúa Giêsu trong suốt cuộc thương khó. Dưới chân Thánh giá, Mẹ đón nhận Gioan và cả nhân loại làm con của Mẹ.
SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ:
Cùng với Mẹ, tôi:
▪ Chiêm ngắm Chúa trên Thánh Giá để cảm nhận tình yêu Chúa dành cho tôi.
▪ Trung tín với Chúa dù phải chịu thiệt thòi.
CẦU NGUYỆN VỚI MẸ:
Lạy Mẹ Maria, xin cho con được cùng Mẹ vác thập giá đời mình để bước theo Chúa lên đồi Canvê. Amen.
Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ
——–o0o——–
March the 24th 2024
PALM SUNDAY, YEAR B
Mc 14,1-15,47
“They shouted all the louder:
‘Crucify him!’”
(Mc,15,12)
CONTEMPLATE MARY LIVING THE GOOD NEWS
Each time we watch a movie or a play, a “happy ending” is always expected, so that our favorite character succeeds, is happy and is compensated for the disadvantages, losses and sufferings … But God’s word Liturgy on Palm Sunday isn’t a movie, a play, it’s a historical reality in which Jesus – God’s Son Who became man – endured the most bitter and the most cruel ending in human history. While participating in the Palm Procession ceremony and God’s word Liturgy, we’re invited to relive the final incidents of Jesus’ life, in order to recognize how we’ve ourselves participated in His death. Maybe we could be present in the crowd who was praising Jesus,[4] but then He was rejected, insulted and convicted by us: “Crucify Him!” (s.12).
The rapid change of heart which is also known as the crowd’s and individuals’ “disloyal overturning” is quite common in the society. It’s nothing but for their own private interests, people easily have the attitude of “trend anticipator” and “opportunist”, and when any benefit isn’t seen, they’ll turn round. Jesus had not only noticed the crowd’s deviousness, but also His beloved disciples’ betrayal: After many months of being solicitously taught and trusted by his Master, Judas sold Him by Whom he was assigned as the group’s treasurer; having been trusted by his Master with the Kingdom of Heaven key, Peter had just forcefully sworn that even if he had died, he wouldn’t have left his Master, but at that time, he declared Him not to be known in front of a doorkeeper maid! Most of the disciples promised to live and die with their Master, but all of them left Him and hid, there was even someone whose coat was grabbed, he immediately left it and ran away nakedly![5]
With regard to the Vietnamese Saints Martyrs, while facing the pains of shackles, jails and deaths, there were some people who were weak-hearted and rejected their religion, but later they repented and returned to the Court for proclaiming their faith and they were martyred.[6] It’s certainly none of us wants to become a person who convicts or rejects God, but there are times when we easily give up our Christian identity just for a little profit. There are people who dare to betray their faith in the familiar parish environment; but in a strange one, they live unrestrainedly like the atheists! Sometimes we don’t dare to acknowledge our family members, and let their crosses be carried by the stranger such as Simon who leans over to help and defend them, due to a personal profit or fear of getting involved in trouble. Each time we participate in “throwing stones” at someone on the social networks, we also throw stones at Jesus and condemn Himself.
There were only a few people who followed Jesus to the end, these were some women who cheered loudly when He had been entering the city. They were scared and suffered great misery when Jesus was being convicted unjustly. They had followed Jesus on the cross path and cried with love for Him Who was being crucified. They were heartbroken while seeing Jesus Who had been suffering His passion… These were the people who followed Jesus “together with Mary” in His passion.
On the last days of Jesus’ life, Mary had always been silently close to Him and filled with motherly love. She had unceasingly paced with Her Son right from the Annunciation and throughout Her Son’s long journey on the earthly world. We don’t know whether Mary was joyful or not since Her Son had been being acclaimed while entering Jerusalem city. But with the afflatus of motherly love, She had anxiously awaited the incidents which would happen to Him, in compliance with the Father’s will. Mary was completely in communion with Her Son Who was arrested and convicted unjustly. She had been Jesus’ comfort and spiritual support throughout His passion. At the cross foot, John and the whole of humanity were received by Mary as Her children.
LIVE THE GOOD NEWS WITH MARY
Imitating Mary, I:
- Contemplate Jesus on the cross so as to experience the love which I‘ve been given by Him.
- Am faithful to Jesus even though I’ve to suffer the disadvantages.
PRAY WITH MARY
O Mary, let me join You in carrying my life cross so as to follow Jesus while going up to Calvary hill. Amen.
O Mary conceived without sin,
Pray for us who have recourse to You.
[1] X. Mc 11,1-10
[2] X. Mc 14,52
[3] X. https://www.giaophanbaria.org/tdvn/tdvn-op.htm
[4] Mc 11,1-10
[5] Mc 14,52
[6] https://www.giaophanbaria.org/tdvn/tdvn-op.htm
()