fbpx

CÙNG MẸ SỐNG TIN MỪNG – 25.09.25 – THỨ NĂM TUẦN XXV THƯỜNG NIÊN

25.09.25 – THỨ NĂM TUẦN XXV THƯỜNG NIÊN

Lc 9,7-9

 “Ông này là ai mà trẫm nghe đồn làm những điều như thế?”

(Lc 9,8)

ĐỌC TOÀN BÀI PHÚC ÂM

CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG:

Năm 2008, Phạm Đình Cử (14 tuổi, ở Hà Nội) bắt cóc em họ 5 tuổi để tống tiền, nhưng sau vì sợ bị lộ, Cử đã giết chết em nhỏ. Khi bị bắt và lĩnh án tù, Cử vẫn chưa ý thức đầy đủ về tội ác của mình. Nhưng càng lớn, cậu ta càng ý thức tội ác đã phạm và luôn bị nỗi ân hận, hối tiếc giày vò, cắn rứt lương tâm.[1]

Phải chăng đó cũng là tâm trạng của vua Hêrôđê sau khi ra lệnh giết Gioan Tẩy Giả? Vua biết rõ điều đúng/sai, biết sự sống con người là thánh thiêng, nên không được giết người, cũng không được chung sống với người đàn bà không phải là vợ mình. Nhưng vì đam mê sắc dục và danh vọng, vua đã bất chấp tiếng lương tâm. Dù được Gioan Tẩy Giả nhắc nhở, vua vẫn không nghe, còn bắt ông tống ngục, và cuối cùng vì sĩ diện mà ra lệnh giết vị ngôn sứ công chính.

Vì thế, khi nghe nói về Đức Giêsu, vua liên tưởng ngay đến Gioan Tẩy Giả. Vua sợ phải đối diện với lời tố cáo của Gioan và của Đức Giêsu và vì thế, vua càng mong muốn được gặp Người, để biết rõ Người có phải là Gioan Tẩy Giả tái sinh hay không. Hơn nữa, vua còn muốn xem Người làm phép lạ để giải trí, như người ta xem ảo thuật vậy. Chúa Giêsu đã cho Hêrôđê được gặp Người trong cuộc thương khó, nhưng Người không làm phép lạ để thỏa mãn tính hiếu kỳ của ông. Vì thế, sự mừng rỡ của ông ta phút chốc tan biến trước sự im lặng và thái độ điềm tĩnh của Người. Vì không nhận biết Đức Giêsu, ông ta đã chế giễu Người là điên rồ[2], nhưng thực ra, chính ông ta mới là kẻ điên rồ và mất hết tính người.

Không riêng Hêrôđê, rất nhiều người trong chúng ta hôm nay vẫn cố chấp trong điều sai, rồi lại che đậy điều mình đã làm. Chúng ta rất dễ hành động nghịch lại tiếng lương tâm, chỉ vì sợ bị đàm tiếu, sợ mất danh dự. Ta biết phải sống theo sự thật, nhưng lại cứ gian lận và lường gạt nhau, chỉ vì tham lam của cải, thích hưởng thụ, ăn chơi, thỏa mãn nhục dục… Chúng ta thường viện lẽ “không có giờ” học hỏi về Chúa, nhưng lại có giờ chơi game, ngồi lê đôi mách… Có người lại nghiên cứu Kinh Thánh để có thêm kiến thức tranh luận cãi chữ, chứ không đem ra thực hành. Chúa Giêsu luôn chờ đợi gặp ta nơi Bí tích Thánh Thể, Lời Chúa, mỗi biến cố và nơi mỗi người ta gặp gỡ hằng ngày, để mặc khải cho ta về chính Người. Chỉ có lòng khiêm tốn thật sự và nhạy bén với tiếng lương tâm, ta mới có thể nhận ra khuôn mặt của Thiên Chúa mọi nơi mọi lúc, và ngày càng biết Chúa, biết mình hơn nữa.

Với tâm hồn khiêm nhường sâu thẳm và sự khao khát gặp gỡ Thiên Chúa, Mẹ Maria đã được Thiên Chúa viếng thăm ngay trong cuộc sống thường ngày. Cuộc gặp gỡ đó đã thay đổi toàn bộ cuộc đời Mẹ, không phải từ tội nhân thành thánh nhân, nhưng là từ một người với dự tính sống cho mình như mọi người, Mẹ đã được biến đổi để sống trọn vẹn cho Thiên Chúa và cho nhân loại. Qua thái độ và lời nói, Mẹ dạy chúng ta những nền tảng của đời sống Kitô hữu: Mẹ không ngừng hướng lòng mình về Chúa Giêsu là Chân-Thiện-Mỹ và làm mọi sự trong ý hướng ngay lành, thánh thiện. Đức tin đã làm cho Mẹ trở nên người mang lấy Chúa Kitô và đem Chúa cho người khác.

SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ:

Cùng với Mẹ Maria, tôi giục lòng khao khát gặp Chúa mỗi khi tham dự Thánh Lễ và Rước Lễ.

CẦU NGUYỆN VỚI MẸ:

Lạy Mẹ Maria, xin hướng dẫn con trở về với Chúa sau mỗi lần lầm lỗi, biết lắng nghe và làm theo tiếng lương tâm, vì đó là tiếng Chúa nói trong lòng con, để mỗi ngày con được biết Chúa hơn và biết mình hơn nữa. Amen.

Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.

[1] X. https://dantri.com.vn/phap-luat/am-anh-toi-loi-20150903081613578.htm

[2] X. Lc 23,11

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *