07.12.2021 – THỨ BA TUẦN II MÙA VỌNG
Mt 18,12-14
“Thiên Chúa không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải hư mất.” (Mt 18,14)
CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG:
- Chào em. Em là Ngọc lớp 9A5 phải không?
- Em chào cô. Sao cô biết em ạ?
- Thầy Hùng có thông báo với Ban Giám Hiệu về việc cho em nghỉ 1 tuần. Nhưng, nói cô nghe đi: Chuyện hôm ấy với em là thế nào?
Nó bật khóc tấm tức: “Cả bọn đều phá, nhưng…chắc vì em không có tiền đi học thêm, nên thầy ghét và chỉ phạt có mình em!”
- Vậy hả? Thôi, sáng mai em lên phòng giám hiệu gặp cô nhé! Cô sẽ mời thầy Hùng đến, và em sẽ trở lại lớp học.
Thầy Hùng đã viết bản kiểm điểm, Ngọc cũng đã về lớp, cô hiệu trưởng lại nhận được một bất ngờ khác: mẹ của Ngọc đến tìm cô, vừa mừng vừa khóc:
- Cô xem này: nhà chỉ có hai mẹ con. Tôi vô tình lục tìm đồ trong sọt rác mới thấy nắm thuốc này. Hỏi ra mới biết con bé không muốn mẹ buồn. Nó chỉ muốn ở thêm với mẹ đến hết tuần. Nếu không gặp cô, nó đã uống thuốc tự tử rồi! Cám ơn cô nhiều lắm!…
Bạn thân mến,
Cô hiệu trưởng trên đây gợi cho ta hình ảnh người mục tử tốt lành trong dụ ngôn của Chúa Giêsu. Giữa hàng trăm con chiên, ông biết rõ từng con, nên con nào vắng mặt là ông phát hiện ra ngay. “Nó lạc đi đâu nhỉ?” Có rất nhiều lý do để nó đi lạc: vì nó yếu quá, không theo kịp đàn, bị những con khác bắt nạt, hay vì nó nghĩ đồng cỏ bên kia ngon hơn?… Cho dù nó ốm yếu, không có giá trị kinh tế, nhưng nó là chiên của ông, ông thương nó và không thể thiếu nó nên ông phải đi tìm nó cho bằng được. Rồi Chúa kết luận: “Cũng vậy, Cha của anh em, Đấng ngự trên trời, không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải hư mất.” (c.14)
Khi rảo bước đi tìm con chiên lạc, Thiên Chúa không hề “bỏ 99 con chiên” kia, vì đó là những con chiên Người đã biết rõ và yên tâm về chúng. Nhưng Người luôn tập trung, dõi mắt và thậm chí ngược xuôi đi tìm kẻ đã cố tình đi lạc khỏi đàn. Mỗi người trong chúng ta đều vô cùng quý giá đối với Thiên Chúa, không ai có thể thay thế được. Vì thế, hãy để cho Thiên Chúa được vui mừng khi lại tìm thấy chúng ta!
Mỗi thành viên là một cá thể duy nhất trong cộng đoàn. Nhưng thường người ta dễ chấp nhận số đông và bỏ qua nhóm thiểu số. Lời Chúa hôm nay mời gọi mỗi người chúng ta nên giống Chúa Giêsu, quan tâm đến từng người thuộc trách nhiệm của mình. Đó có thể là những đứa con ngỗ nghịch trong gia đình, là em học sinh cá biệt, là một bệnh nhân nghèo khó nết, một người bố hoặc mẹ già không tự phục vụ được, hay là một Kitô hữu bỏ đạo vì bất mãn với cha xứ, sống tách rời khỏi cộng đoàn giáo xứ…
Mẹ Maria đã quan tâm chăm sóc thánh gia trong bổn phận của Mẹ. Đặc biệt khi bị lạc mất Chúa Giêsu ba ngày, Mẹ bỏ tất cả, ra đi tìm Con cho đến khi tìm thấy. Mẹ cũng quan tâm hiện diện, nâng đỡ và chăm sóc người chị họ già nua hiếm muộn Elizabeth vào lúc cần thiết nhất, khó khăn nhất. Mẹ thấy trước nỗi khó khăn của gia đình trẻ tại Cana và cầu xin Chúa giải gỡ cho họ.[1]
Mẹ về Trời nhưng vẫn dõi theo từng người con trong suốt dòng lịch sử của Giáo Hội. Mẹ thân hành hiện ra tại nhiều nơi để khuyên nhủ, khích lệ, dạy dỗ và kêu gọi các con ăn năn sám hối. Mẹ trao ban các phương tiện như Chuỗi Mân Côi, Ảnh Phép Lạ…cùng với những câu kinh như là những phương dược chữa lành tâm hồn và dẫn ta về cùng Chúa.
SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ:
Noi gương Mẹ Maria, tôi:
- Quan tâm đến người gần nhất đang cần sự giúp đỡ.
- Thăm viếng, giúp đỡ những gia đình có hoàn cảnh khó khăn.
CẦU NGUYỆN VỚI MẸ:
Lạy Mẹ Maria, xin dạy con sự nhạy bén, tinh tế của Mẹ, để con biết quan tâm đến những người bị bỏ rơi, những người xa lìa Chúa… Chớ gì đời sống bác ái và thân tình của con khích lệ và dẫn đưa họ trở về với Chúa.
Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên Tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.
(Đọc toàn bài Phúc Âm: https://www.facebook.com/maddala.maria.9/posts/997577161105465)
[1] X. Lc 1,39-45.56; 2,41-52; Ga 2,1-11