fbpx

CÙNG MẸ SỐNG TIN MỪNG – THỨ TƯ TUẦN VI THƯỜNG NIÊN

16.02.2022 – THỨ TƯ TUẦN VI THƯỜNG NIÊN

Mc 8,22-26
“Người cầm lấy tay anh mù, đưa ra khỏi làng, rồi…đặt tay trên anh…” (Mc 8,23)

CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG:
Một bà cụ vẫn cầu nguyện rằng: “Lạy Chúa, nếu Chúa muốn, xin chữa con khỏi bệnh, để con có thể tự phục vụ mình; còn nếu không được thế, xin cho con được chết, để không làm phiền đến ai.” Lời cầu xin của bà có vẻ rất chân thành, nhưng hầu như không được Chúa nhận lời: bà vẫn cứ nằm liệt giường từ năm này qua năm khác! Lắm khi chúng ta cũng xin tha thiết mà không được như ý, là vì chúng ta đã tính trước và vạch sẵn phương án cho Chúa khi cầu nguyện: “Xin Chúa duyệt cho con phương án A, bằng không thì Chúa cho phương án B cũng được!…” Như thế, ta đòi Chúa làm theo ý ta, chứ không theo ý Chúa.

Những người Do Thái hôm nay có một cách cầu nguyện rất dễ thương: họ đến với Chúa, dẫn theo một anh mù. Họ không xin Chúa cho anh được sáng mắt – mặc dù họ rất ước ao điều đó. Nhưng, họ chỉ khiêm tốn “nài xin Đức Giêsu sờ vào anh ta” (c.23). Đó là một lời cầu nguyện đầy sự tin tưởng và phó thác vào quyền năng của Thiên Chúa nơi Đức Giêsu. Họ để Chúa tự do làm cho anh mù bất cứ điều gì Người muốn.

Chắc chắn điều họ xin làm Chúa Giêsu rất hài lòng. Người đã làm cho anh hơn cả điều họ xin: “Người cầm lấy tay anh mù, đưa ra khỏi làng…” rồi từng bước, Người làm cho anh thấy và thấy rõ mọi sự. Vì bị mù bẩm sinh, nên anh này cần có thời gian để hiểu điều mình thấy. Vì thế, Đức Giêsu đặt tay trên mắt anh một lần nữa… Người không chỉ làm cho anh được thấy, mà anh còn được cảm nghiệm tình thương của Chúa dành cho anh cách hết sức riêng biệt. Chắc chắn cả đời anh sẽ không thể nào quên được gương mặt thánh thiện của Chúa – vị đại ân nhân của đời anh. Anh được chiêm ngưỡng chính dung nhan của Người trước khi anh thấy bất cứ điều gì khác.

Sau cùng, “Người cho anh về nhà và dặn: “Anh đừng có vào làng”.” Đó vẫn là nét riêng biệt của Chúa Giêsu. Sau mỗi lần làm phép lạ để cứu chữa ai đó, Chúa không muốn người ta hoan hô hay bàn tán, cũng không muốn người ta sờ chạm vào Người để xin phép lạ. Người chỉ muốn hiện diện giữa thế giới cách âm thầm mà hữu hiệu, vì Người đến cốt để có được những cuộc gặp gỡ thật sự với từng người chúng ta.[1]

Có những thực tại chúng ta thấy rõ trong cuộc sống, nhưng không thể hiểu thấu được. Cần lắm những giờ cầu nguyện riêng tư với Chúa, để Chúa cầm lấy tay ta, đưa ta ra khỏi những bận tâm trần thế, để Người mở mắt tâm hồn cho ta thấu tỏ mọi sự trong cái nhìn thần linh của Người. Thánh lễ mỗi ngày là cơ hội cho ta gặp Chúa trước khi gặp bất cứ ai khác.

Nhờ luôn sống với Chúa Giêsu suốt hành trình dương thế, Đức Maria luôn đắm mình trong bầu khí cầu nguyện đầy tin tưởng và khiêm tốn. Mẹ được Chúa đưa ra khỏi những bận tâm, dính bén trần thế, để thấu tỏ chương trình cứu độ và ý định đầy yêu thương của Chúa cho con người. Chính vì thế, Mẹ luôn sẵn sàng và vui sướng xin vâng, để ý muốn của Chúa được thực hiện nơi Mẹ.

Kinh Magnificat là lời cầu nguyện tuyệt vời nhất của Mẹ. Mẹ đã không cầu xin điều gì cho riêng mình, nhưng Mẹ ca tụng lòng thương xót của Chúa. Khi cần thiết cầu xin với Chúa như tại tiệc cưới Cana, Mẹ chỉ trình bày nỗi khó khăn của họ, và để tùy Chúa định liệu. Mẹ tin chắc Chúa không thể làm ngơ. Quả thật, Chúa đã đáp lời Mẹ và cho nước lã hóa nên rượu ngon hảo hạng.

SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ:
Noi gương Mẹ, tôi dành 5 phút mỗi ngày để cầu nguyện riêng với Chúa, lắng nghe và hỏi ý Chúa về tất cả những dự tính, những sự việc trong cuộc sống của tôi.

CẦU NGUYỆN VỚI MẸ:
Lạy Mẹ Maria, xin Mẹ dạy con biết cầu nguyện và sống thân mật với Chúa Giêsu Thánh Thể, cho con cảm nghiệm niềm vui được sống riêng tư với Chúa và thấy được ý Chúa muốn nơi con. Amen

Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.

(Đọc toàn bài Phúc Âm: https://www.facebook.com/maddala.maria.9/posts/1040115756851605)

[1] X. Lời Chúa cho mọi người, trang 1685, phần chú giải.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *