10.8.2022 – THỨ TƯ TUẦN XIX THƯỜNG NIÊN
THÁNH LAURENSÔ, PHÓ TẾ TỬ ĐẠO
Ga 12,24-26
“Ai yêu quý mạng sống mình, thì sẽ mất ; còn ai coi thường mạng sống mình ở đời này, thì sẽ giữ lại được cho sự sống đời đời.” (Ga 12,25).
CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG:
Vào thế kỷ III, Thầy Phó tế Laurensô được Đức Giáo Hoàng Xíttô II trao phó trách nhiệm quản lý tài sản của Giáo Hội. Khi Giáo Hội bị bách hại, Đức Giáo Hoàng bị giết. Hoàng đế Valerianus ra lệnh cho thầy Laurensô phải giao nộp tất cả tài sản của Giáo Hội trong vòng 3 ngày. Sau khi đem tài sản phân phát hết cho người nghèo, đúng hẹn, Thầy dẫn đoàn dân nghèo ấy đến tòa án và nói: “Đây là tất cả kho tàng quí báu của Giáo Hội Công giáo chúng tôi…” Hoàng đế phẫn nộ cho bắt và tra tấn Thầy bằng nhiều hình khổ. Sau cùng, Thầy bị đặt trên chiếc giường sắt và nướng cho đến chết. Nhưng Thầy rất vui mừng vì từ nay Thầy được ở mãi bên Đức Kitô. Rất nhiều người đã được cảm hóa từ cuộc tử đạo của Thầy và tin theo Đức Kitô, trong đó có Rômanô, một binh sĩ đã chứng kiến những hình khổ của Thầy, đã xin Thầy rửa tội cho mình và sau đó, anh cũng được phúc tử đạo.[1]
Cuộc sống và cái chết của thánh Laurensô đã minh họa rõ nét Lời Chúa dạy chúng ta về giá trị đích thực của cuộc sống hôm nay: “Ai yêu quí mạng sống mình thì sẽ mất, còn ai coi thường mạng sống mình ở đời này, thì sẽ giữ lại được cho sự sống đời đời” (c.25). Chúa Giêsu không dạy chúng ta ghét sự sống mình hay phải hủy hoại thân xác, trái lại Chúa luôn trân trọng sự sống của mọi con người. Nhưng Chúa dạy ta tận dụng cuộc sống đời này để tìm kiếm hạnh phúc vĩnh cửu cho linh hồn và nếu cần, phải dám hy sinh mọi sự, kể cả mạng sống đời này để tìm cho được hạnh phúc đời sau.
Chính Chúa Giêsu là Hạt Giống tốt được Chúa Cha gieo vào trần thế. Hạt Giống Giêsu đã chấp nhận bị chôn vùi và chết đi để cứu độ chúng ta. Bước theo Chúa Giêsu, là dám ra khỏi sự yên ổn và an toàn của bản thân để dấn thân phục vụ, dám đối diện với những khó khăn và gánh vác trách nhiệm để hiệp hành, cộng tác, xây dựng Giáo Hội và xã hội… Ngày nay, khi chiếc điện thoại trở nên “vật bất ly thân” của nhiều người, thì việc sử dụng điện thoại có chừng mực cũng là một “chết đi”, một hy sinh lớn. Thay vì thức khuya chơi game, ta ngủ sớm để dậy sớm thờ phượng Chúa và giúp đỡ tha nhân. Như thế, ta sẽ được Chúa ban ơn giúp sức để sẵn sàng chấp nhận chịu thiệt thòi vì sống thật thà ngay chính, công bình bác ái như Chúa dạy. Chúng ta giữ gìn sức khỏe, nhưng không cung phụng và chiều dưỡng thân xác thái quá, trái lại cần biết chăm sóc cho sự sống đời đời của linh hồn bằng những việc làm tốt lành.
Cùng với Chúa Giêsu, Đức Maria cũng trở nên hạt lúa bị nghiền nát trong đau thương ngay từ sau biến cố Truyền Tin, nhưng Mẹ vẫn luôn sống trong hy vọng. Mẹ chiêm ngắm mầu nhiệm tự hạ và tự hủy của Con Thiên Chúa làm người ngay từ khi Người trở nên một mầm sống hết sức bé nhỏ và mong manh nơi cung lòng Mẹ. Cũng từ đó, Mẹ vui lòng đón nhận tất cả mọi khó khăn trong cuộc sống: sự hiểu lầm của thánh Giuse, sự từ chối của các quán trọ ở Belem… Mẹ cũng không ngạc nhiên trước lời tiên tri của cụ Simêon về lưỡi gươm vô hình sẽ xuyên thấu lòng Mẹ.[2] Rồi ngày qua ngày, Mẹ âm thầm kết hiệp với Chúa Giêsu trong mọi nỗi vui buồn, nhất là trong hy tế thập giá của Người, để cứu độ toàn thể nhân loại.
SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ:
Noi gương Mẹ, tôi khiêm tốn đón nhận mọi khó khăn trong cuộc sống để kết hiệp với Chúa Giêsu và cầu nguyện cho những người đang chịu bách hại vì đức tin.
CẦU NGUYỆN VỚI MẸ:
Lạy Mẹ Maria là Nữ vương các thánh Tử Đạo, xin dạy con biết tận dụng mọi khó khăn thử thách ở đời này như cơ hội để được kết hiệp sâu xa với cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu, và nhờ đó, con được kết hiệp với Người trong sự sống đời đời. Amen
Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.
(Đọc toàn bài Phúc Âm: https://urlzs.com/ePCWb)
[1] X. https://tgpsaigon.net/bai-viet/ngay-10-08-thanh-laurensopho-tetu-dao-33672
[2] X. Lc 2,35
()