06.9.2022 – THỨ BA TUẦN XXIII THƯỜNG NIÊN
Lc 6,12-19
“Đức Giêsu đi ra núi cầu nguyện,
và Người đã thức suốt đêm cầu nguyện cùng Thiên Chúa” (Lc 6,12)
CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG:
“Thưa quý bà, lòng trắc ẩn và đức ái đã thúc đẩy các bà nhận các bé này làm con, như vậy, quý bà đã trở thành mẹ của chúng xét theo ân sủng, kể từ khi các bà mẹ về huyết nhục đã bỏ rơi chúng. Bây giờ quý bà không còn làm mẹ các trẻ em đáng thương này nữa, để trở thành những quan tòa xét xử chúng… Các trẻ này sẽ được sống nếu quý bà tiếp tục chăm sóc chúng và ngược lại, chắc chắn chúng sẽ chết nếu quý bà bỏ rơi chúng…”[1] Thánh Vinh Sơn Phaolô đã nói như thế với các bà Bác Ái năm 1647, khi các bà không muốn tiếp tục chăm sóc các trẻ mồ côi nữa. Chính nhờ cầu nguyện, Chúa đã soi sáng cho cha thuyết phục được các bà tiếp tục công việc. Cha đã noi theo gương cầu nguyện của Chúa Giêsu, nhờ đó cha làm được biết bao việc phục vụ người nghèo.
Chính Chúa Giêsu đã ăn chay cầu nguyện 40 đêm ngày trước khi bắt đầu sứ mạng công khai. Khi chuẩn bị chọn 12 tông đồ, Người cũng “thức suốt đêm cầu nguyện cùng Thiên Chúa” (c.12). Người cầu nguyện để chọn lựa các tông đồ theo ý Chúa Cha. Người chọn những kẻ mà Chúa Cha muốn chọn chứ không theo ý riêng mình.
Về phần các tông đồ, những kẻ được tuyển chọn, các ông đã gắn bó với Chúa Giêsu, sống theo gương Chúa, lắng nghe và xin Chúa dạy cầu nguyện.[2] Tuy có nhiều sai lỗi, vấp ngã, kể cả tham sống sợ chết mà bỏ Chúa, chối Chúa, nhưng các ông đã sám hối và trở lại với Chúa. Bởi lẽ từng người trong các ông đã có mối tương quan cá vị với Thầy Giêsu, đã xác tín vào tình yêu đặc biệt Thầy dành cho mình. Cũng chính nhờ đời sống cầu nguyện và được ở với Chúa, các tông đồ được Chúa huấn luyện trở thành những vị “thẩm phán” để dạy dỗ và xét xử Dân mới, cho dù học vấn ít ỏi, nhưng các ngài sẽ hành động nhờ ơn Chúa.
Khi các tín hữu sơ khai đi kiện cáo nhau ở tòa đời mà không đến gặp các tông đồ, thánh Phaolô đã trách cứ họ: “Nào anh em chẳng biết rằng chúng ta sẽ xét xử các thiên thần sao? Phương chi là những việc đời này.”[3] Ngày nay, chúng ta cũng cần tin tưởng lắng nghe lời các vị chủ chăn, là những người được Thiên Chúa tuyển chọn và ban ơn để lãnh đạo Dân Chúa. Chính các nhà lãnh đạo thế giới cũng lắng nghe và tôn trọng ý kiến của Đức Thánh Cha. Qua bao thế kỷ, tiếng nói của Giáo Hội vẫn luôn có uy tín, nhờ đời sống cầu nguyện mà Chúa vẫn hiện diện trong Giáo Hội với quyền năng của Người.
Chớ gì chúng ta biết sống mật thiết với Chúa Giêsu và sẵn sàng “làm mới lại tương quan cá vị với Chúa Giêsu mỗi ngày”[4], để Chúa Giêsu luôn sống và hành động trong và qua chúng ta. Như vậy, mọi việc ta làm đều vinh danh Chúa Cha, mưu ích cho chúng ta và các linh hồn. Ngược lại, như Giuđa Iscariôt, vì thiếu đời sống cầu nguyện, thiếu tương quan mật thiết với Thầy, không hiểu được tình yêu của Thầy dành cho mình, nên khi lỡ sai lỗi đã không hối cải mà lại tự hủy hoại đời mình.
Hơn ai hết, Đức Maria đã sống tương quan cá vị với Ba Ngôi Thiên Chúa, cách riêng với Chúa Giêsu. Trong vai trò người mẹ, chính Mẹ dạy trẻ Giêsu cầu nguyện và đọc Thánh Kinh, nhưng trong tương quan thụ tạo với Đấng Thánh, Mẹ khiêm tốn lắng nghe, chiêm ngắm và bắt chước sít sao đời sống thánh thiện của Người. Chính vì thế, khi người ta nói rằng “Giêsu đã mất trí”, Mẹ vẫn tìm kiếm Người để thăm nom; khi toàn dân phản đối và kết án Chúa, Mẹ vẫn một mực trung thành với Người.
SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ:
Noi gương Mẹ Maria, tôi trung thành cầu nguyện, tham dự thánh lễ và rước lễ mỗi ngày, để sống gắn bó với Chúa Giêsu.
CẦU NGUYỆN VỚI MẸ:
Lạy Mẹ Maria, xin Mẹ dẫn dắt con đến gần Chúa Giêsu hơn. Xin Mẹ dạy con biết cách cầu nguyện và làm đẹp lòng Chúa Giêsu luôn mãi. Amen
Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên Tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.
(Đọc toàn bài Phúc Âm: https://urlzs.com/7Dwsm)
[1] Luigi Mezzadri, Tiểu sử thánh Vinh Sơn Phaolô, tr. 99
[2] X. Lc 11,1-4
[3] Bài Đọc I, 1Cr 6,1-11
[4] ĐTC Phanxicô
()