fbpx

CÙNG MẸ SỐNG TIN MỪNG – THỨ HAI TUẦN XIV THƯỜNG NIÊN

05.7.2021 – THỨ HAI TUẦN XIV THƯỜNG NIÊN

Mt 9,18-26
“Tôi chỉ cần sờ được vào áo choàng của Người thôi là sẽ được cứu chữa!” (Mt 9,21)

CHIÊM NGẮM MẸ SỐNG TIN MỪNG:
Chỉ còn hai người nữa là đến lượt bà Ty bước vào phòng khám. Bà đã đi mấy trăm cây số, hỏi thăm rất nhiều người để có thể tìm đến tận nhà thầy thuốc nổi tiếng này. Thế nhưng bà vẫn phải nhường chỗ cho hai cụ lớn tuổi hơn. Có lẽ cái khao khát được khỏi bệnh với cái nóng lòng được gặp thầy thuốclúc này đã hòa chung làm một, cứ như chỉ cần gặp được thầy thuốc là căn bệnh của bà sẽ khỏi, cho dù từ việc gặp lương y, đến việc chẩn đoán và điều trị bệnh là một quá trình chưa thể dự đoán được. Nhưng bà có quyền hy vọng và tin tưởng vào bàn tay phục dược của ông ấy.

Thời Chúa Giêsu, cũng có một phụ nữ gặp bệnh nan y, chạy chữa đã nhiều, tiền mất tật mang mà bệnh ngày càng trầm trọng. May thay! Bà nghe biết về Chúa Giêsu, về lòng nhân từ và hay cứu chữa của Người. Bà tin chắc chắn Người có quyền năng chữa lành căn bệnh của bà. Nhưng làm sao để tiếp cận được với Người? Căn bệnh này theo Lề Luật, đã làm cho bà bị ô uế, vì thế bà không được phép đến gần ai, cũng không được để ai đến gần mình; không được chạm vào bất cứ thứ gì của người khác.[1] Làm sao bây giờ?…

Thôi kệ. Phải liều một phen. “Tôi chỉ cần sờ được vào áo choàng của Người thôi là sẽ được cứu chữa!” (c.21). Nghĩ sao làm vậy: bà cố gắng len lỏi vào đám đông để đến gần Chúa. Bất chấp bị xô lấn, cũng chẳng cần tranh cãi với ai. Bà chỉ có một mục tiêu duy nhất: chạm vào tua áo của Chúa Giêsu! Bất chợt, Đức Giêsu quay lại và nhìn bà! Bà run lên vì sợ. Nhưng thay vì quở trách, Người ca ngợi lòng tin của bà và khẳng định chính lòng tin vào quyền năng Thiên Chúa đã làm cho bà khỏi bệnh: “Này con, cứ yên tâm, lòng tin của con đã cứu chữa con.” Và ngay từ giờ ấy, bà được cứu chữa (c.22)

Người phụ nữ ấy quả là may mắn! Tuy nhiên, mỗi người chúng ta vẫn có thể được may mắn như vậy, nếu ta hết lòng tin tưởng và can đảm vượt qua mọi chướng ngại trong cuộc sống, để “chạm vào tua áo của Chúa” một cách không chút nghi ngờ. Vì “đức tin không có hành động thì quả là đức tin chết.”[2] Đó là chúng ta tha thiết xin Chúa đẩy lui dịch bệnh, đồng thời phải nghiêm túc thực hiện các biện pháp phòng tránh dịch bệnh, quan tâm chia sẻ, liên đới với tha nhân trong điều kiện và hoàn cảnh của chúng ta hôm nay. Chắc chắn Chúa Giêsu sẽ không thể làm ngơ trước cái “chạm” đầy tin tưởng và yêu mến của mỗi người chúng ta.

Mỗi lần nhớ đến Chúa Giêsu Thánh Thể và rước lễ thiêng liêng là mỗi lần ta chạm đến Người trong lòng tin, và kết hợp mật thiết với Người trong ngày sống, ta được Người chữa lành những bệnh tật thân xác và linh hồn. Qua đó, Người cũng ban cho ta khả năng chạm đến người khác và đem lại sự bình an cho họ.

Mẹ Maria là Người đầu tiên được chạm vào Chúa thật sự, Mẹ được diễm phúc cưu mang Chúa chín tháng ở trong lòng. Chính vì thế, Mẹ được hưởng trước ơn cứu độ, đó là đặc ân Vô Nhiễm Nguyên Tội từ khi thành thai trong lòng thân mẫu Anna. Nhờ đó, Mẹ được nên tinh tuyền vô tỳ vết, xứng đáng cưu mang và sinh hạ Đấng cứu độ toàn thể nhân loại. Mẹ là người duy nhất có thể giúp ta chạm đến lòng thương xót của Chúa cách dễ dàng và mau mắn nhất.

SỐNG TIN MỪNG VỚI MẸ:
Nhờ sự dẫn dắt của Mẹ, tôi năng nhớ đến Chúa Giêsu Thánh Thể và rước lễ thiêng liêng nhiều lần trong ngày, để được Người chữa lành thể xác và tâm hồn.

CẦU NGUYỆN VỚI MẸ:
Lạy Mẹ Maria, xin giúp con can đảm vượt qua những mối bận tâm trong cuộc sống, để chỉ tập trung vào Chúa Giêsu và quyền năng của Người, để con được hưởng ơn cứu độ. Xin cũng giúp con biết kiên nhẫn và bao dung khi có ai “va chạm” hoặc gây phiền phức cho con. Amen

Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên tội,
Xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ.

(Đọc toàn bài Phúc Âm: https://www.facebook.com/madala.maria.9/posts/900599307469918)                                                                                

[1] X. Lv 15,19-30
[2] Gc 2,17

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *